Một trùng đực sao có thể xuất hiện ở đây?
Hoang tinh N91 tuy rằng là nơi có điều kiện sống tốt nhất trong số các hành tinh hoang dã, nhưng vì đặc thù địa lý, nơi này cũng là nơi tai tiếng nhất trong toàn bộ Trùng tộc. Nó là nơi tập trung những kẻ tội phạm hung tàn nhất và bọn buôn trùng.
Với một trùng đực, nơi này quá mức nguy hiểm.
Norn nhíu chặt mày, theo bản năng bước lên một bước. Nhưng khi đối diện với ánh mắt của đối phương, nỗi kinh hoàng trong lòng anh dần lắng xuống.
Đôi mắt màu hổ phách!
Không phải trùng đực các hạ!
Trong Trùng tộc, bất kể là trùng cái hay á thư, đôi mắt của họ đều có màu hổ phách đồng nhất. Chỉ có trùng đực các hạ mới có đôi mắt mang màu khác biệt.
Không trách anh nhận sai, bởi trùng trước mặt thoạt nhìn chẳng khác gì một trùng đực được nuôi dưỡng trong nhung lụa, hoàn toàn không giống một kẻ có thể trưởng thành ở hoang tinh khắc nghiệt này.
Ánh nắng bị màn khói dày đặc che phủ, chỉ có những tia sáng yếu ớt len lỏi qua các khe hở rơi xuống. Trùng nọ đứng giữa đống tàn tích, sườn mặt nổi bật trong ánh sáng rời rạc. Dáng người cao gầy, làn da tái nhợt, đuôi mắt hơi nhếch lên kết hợp với hốc mắt sâu tạo nên vẻ xa cách và áp bách khó tả. Đường cong cằm và mũi sắc sảo đến mức hoàn mỹ, đôi môi mỏng hơi mím lại, thần sắc lộ ra chút tiều tụy không dễ nhận ra.
Ánh nắng nhạt màu chiếu xuống, hòa cùng sắc đỏ của máu vương trên gò má hắn, giữa cảnh chiến hỏa mịt mù, vẻ đẹp mong manh ấy lại như một mảnh lưu ly sắp vỡ nát. Dưới ánh sáng nhạt nhòa, hắn đẹp đến mức khiến kẻ khác không khỏi hoa mắt.
Chỉ là nét đẹp thế này, nếu là một trùng đực các hạ thì chắc chắn sẽ làm vô số trùng cái tim rơi đầy đất, còn nếu là một trùng cái thì chính là nét đẹp khiến mọi trùng đều phỉ nhổ.
Nói thẳng ra, đó chính là điều khiến trùng cái khinh bỉ, còn á thư thì ghen ghét.
Trong Trùng tộc, so với những trùng cái mạnh mẽ, trùng đực các hạ thường ưa chuộng những á thư có vẻ ngoài yếu đuối, mềm mại. Phần lớn á thư cũng dựa vào lợi thế trời sinh này để tìm đường tắt tiếp cận trùng đực các hạ. Để duy trì vị trí của mình, bọn họ không ngừng công kích, hạ thấp trùng cái. Chính điều này khiến các quân thư, những kẻ dùng mạng sống để lập chiến công trên chiến trường, mong mỏi được trùng đực chú ý, vô cùng căm ghét loại á thư chỉ biết dựa vào khuôn mặt.
Mỗi khi nhắc đến, họ không khỏi phải phỉ nhổ một phen. Nếu một trùng cái sở hữu gương mặt xinh đẹp như á thư nhưng lại không có thực lực mạnh mẽ, thì chắc chắn sẽ trở thành đối tượng bị bài xích.
Norn không đến mức có định kiến gay gắt như vậy, nhưng với á thư và những trùng cái yếu đuối giống á thư, anh cũng chẳng thèm để mắt đến.
Trùng tộc luôn tôn sùng kẻ mạnh, lại thiếu lòng đồng cảm. Ngoại trừ trùng đực các hạ, bất kể đối với ngoại tộc hay đồng tộc, quy tắc này đều không thay đổi.
Chỉ là, ánh mắt Norn dừng lại trên những vết thương trên gương mặt trùng cái trước mặt. Dù không nghiêm trọng, thậm chí với anh mà nói còn chẳng đáng là thương tích, nhưng trên gương mặt quá mức tái nhợt ấy, chúng lại mang đến một cảm giác ghê người khó tả.
Norn dời mắt đi, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác bực bội vô cớ. Chiếc đuôi đen phía sau quất mạnh xuống đất, tạo thành một vết nứt dài.
Anh liếc nhìn con thú răng nhọn đã gục ngã ở đằng xa, nhíu mày, rồi lại vô thức đưa mắt trở về trùng trước mặt. Khi ánh mắt anh dừng trên làn da lộ ra từ lớp quần áo rách nát của Lệ Phù Thanh, một cơn giận dữ vô cớ trào lên.
Trùng cái này yếu đuối đến vậy sao?
Chỉ một con thú răng nhọn mà cũng có thể khiến hắn trở nên chật vật thế này?!
Norn kìm nén cơn giận vô cớ trong lòng, lần đầu tiên nảy sinh ý định xen vào chuyện của kẻ khác. Giọng anh vẫn còn khàn đặc vì chưa nguôi sát ý:
"Lại đây."