Một nữ khách mời khác thì có vẻ rụt rè hơn, cô ấy ôm lấy chiếc cốc trà đặt trên đầu gối, hơi căng thẳng gật đầu. Cô có ngoại hình thanh tú, trong sáng, hàng chân mày và đôi mắt vẫn mang nét ngây thơ của tuổi học trò, trông có vẻ còn khá trẻ.
“Tôi… khi quyết định tham gia chương trình này, tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Tôi vốn nhút nhát, lại hay do dự, nhưng lần này, tôi muốn dũng cảm một lần vì tình cảm của chính mình.” Cô ấy đỏ bừng mặt, khẽ mím môi, trông có chút đáng yêu.
Những lời này khiến Ninh Ngọc sững người.
Chẳng lẽ đây chính là nữ chính thứ hai – Ôn Miên Miên?
Khi xem "Lần đầu rung động", Ninh Ngọc đã đặc biệt thích Ôn Miên Miên. Cô ấy trầm lặng, hướng nội, thoạt nhìn có vẻ mong manh dễ bắt nạt, nhưng thực ra lại vô cùng kiên cường. Xuất thân từ cô nhi viện, cô ấy rất hiểu chuyện từ nhỏ, nhờ sự giúp đỡ của nhà họ Minh mà cố gắng thi đậu vào một trường đại học danh tiếng trong nước. Trong suốt quãng thời gian học đại học, cô vừa đi học vừa làm thêm, quyết tâm từng chút một trả lại số tiền đã nhận từ nhà họ Minh.
Người đề nghị giúp đỡ Ôn Miên Miên khi ấy chính là Minh Quyết, lúc đó cô ta mới chỉ có bảy tuổi. Với gia tộc giàu có như nhà họ Minh, chuyện này chẳng đáng là bao, nhưng đối với Ôn Miên Miên, nó lại thay đổi hoàn toàn số phận của cô.
Cô luôn ghi nhớ Minh Quyết là ân nhân của mình. Từ năm năm tuổi, cô đã khắc sâu trong lòng ân tình đó, đồng thời, một thứ tình cảm âm thầm, không thể thổ lộ cũng dần dần nảy nở.
Cô đến với Lần đầu rung động chính vì từ danh sách khách mời, cô biết Minh Quyết cũng tham gia chương trình này.
Sau mười mấy năm ôm mối tình đơn phương, đây là lần đầu tiên cô lấy hết can đảm đứng trước mặt Minh Quyết, thay vì mãi mãi trốn trong bóng tối.
Trong tiểu thuyết, tình cảm của Ôn Miên Miên được khắc họa vô cùng sâu sắc. Loại tình yêu lặng thầm ấy, đôi khi còn mãnh liệt hơn cả những lời thổ lộ phô trương mà sáo rỗng.
Ninh Ngọc xem đến đây mà bất giác tự đặt mình vào vị trí của cô ấy. Một mối tình dài đằng đẵng như vậy, nhưng bản thân Ninh Ngọc lại vì xu hướng tình cảm khác biệt mà luôn tự khuyên mình từ bỏ, tự nhủ rằng mọi rung động đều chỉ là hư ảo.
Yêu cong, thích thẳng – chính là tự chuốc lấy khổ.
Biết rõ là không thể, vậy nên ngay cả dũng khí để bắt đầu cũng chẳng có.
Phải thừa nhận, trong chuyện tình cảm, đôi lúc Ninh Ngọc thực sự khá nhát gan.
Cuộc trò chuyện bên kia vẫn tiếp tục. Lý Dật Phàm không hề để lộ dấu vết, khẽ nhích lại gần phía Ôn Miên Miên, khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần. “Đúng vậy, chỉ có gặp gỡ những người mới, mở lòng với tình cảm mới, chúng ta mới có thể tiếp tục tiến về phía trước.”
Ninh Ngọc cười lạnh.
Tiến về phía trước? Tiến đi đâu?
Cửa nhà giam đang rộng mở, anh có muốn bước vào không?
Nhìn cặp kính gọng vàng đặc trưng ấy, cô lập tức nhận ra hắn là ai.
Gã đàn ông vừa bị đá ra khỏi nhà sau vụ kiện ly hôn vì bạo hành gia đình, thế mà giờ đây lại mặt dày tham gia chương trình hẹn hò.
Bề ngoài lịch lãm, nho nhã?
Đúng là cầm thú đội lốt người!