Tôi Là Sát Thủ, Sao Lại Debut Trong Nhóm Nhạc Nam Rồi?

Chương 8

"Anh đóng phim ngắn thì cứ là chính mình thôi. Sao cứ phải cố làm idol? Dù có cố gắng đến đâu cũng chỉ là người ngoài cuộc thôi." Trịnh Tuần nói.

Phản ứng của Trình Kiệt vô cùng khí phách: "Làm idol á? Hừ, chuyện nhỏ. Tôi có thể làm mọi thứ đạt đến mười điểm!"

"Hệ điểm tính theo phần trăm à?"

"..."

"?"

"Trịnh Tuần, anh muốn đánh cậu một trận."

"Không được."

Tinh hoa của hài kịch chính là callback.

Và thế là trong phòng lại nổ ra một trận "gà bay chó sủa".

Hôm nay, Trình Kiệt ra ngoài quay phim ngắn, Hoàng Hách đi net. Theo lời Hoàng Hách, hắn còn có một thân phận khác là streamer ảo, chuyên chơi game và hát hò, tuy không nổi tiếng nhưng vẫn có vài fan trung thành.

Hạ Vũ Tinh và Trịnh Tuần thì ở lại studio. Hạ Vũ Tinh cũng mở livestream. Trước đây, khi còn làm diễn viên quần chúng, hắn vẫn luôn duy trì thói quen livestream để kéo độ hot cho bản thân. Nhưng bây giờ lại thành viên của nhóm TWT - cái nhóm "flop xuyên lòng đất" này thì lại lười biếng, chểnh mảng, ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới.

Trịnh Tuần hỏi hắn vì sao.

Hắn nói: "Vì công việc này quá ổn định."

Hạ Vũ Tinh ngừng lại một chút, rồi nhấn mạnh lần nữa: "Quá ổn định. Cậu khó mà tìm được công việc nào trong giới giải trí mà ổn định thế này, dù có nghèo."

"Chúng ta… nghèo lắm sao?"

"Nói thế này đi, từ khi tôi vào nhóm, tôi chưa từng nhận được mức lương nào vượt quá lương cơ bản."

Nhắc đến đây, Hạ Vũ Tinh lại có chút an ủi.

"May mà ông chủ không xét KPI."

Trịnh Tuần thực sự cảm thấy khó hiểu.

Nhóm này, theo như tình hình hiện tại, chẳng có dấu hiệu nào là sẽ nổi tiếng cả. Bây giờ, các công ty giải trí khi lăng-xê nhóm nhạc nam hay nữ, ngay từ trước khi debut đã phải làm hẳn một chương trình sống còn, có tiền bối dẫn dắt, rồi còn phải xuất hiện trong MV hay concert của đàn anh đàn chị.

Thế mà phía công ty Gia Ý lại chỉ có mỗi quản lý Sở Lê - người phụ nữ đã phá hủy sự nghiệp của hai mươi chín công ty giải trí là người duy nhất tiếp xúc với họ. Còn các công ty quản lý cá nhân của bốn người, dường như cũng chẳng vội thúc đẩy họ đạt thành tích.

Trịnh Tuần chẳng giấu nổi thắc mắc, lập tức nói thẳng điều này với Hạ Vũ Tinh.

Hạ Vũ Tinh trả lời một cách dứt khoát: "Vì bọn mình rẻ."

"..."

Quá hợp lý, không thể phản bác nổi.

Hạ Vũ Tinh vỗ vai Trịnh Tuần, bảo anh đừng suy nghĩ nhiều.

"Ý của công ty đơn giản lắm. Dù sao thì cũng chẳng đầu tư bao nhiêu, nếu lỡ nhóm nổi thì họ lại kiếm bộn tiền. Đây chẳng phải là một thương vụ hời sao?"

Dù Hạ Vũ Tinh nói thế, nhưng Trịnh Tuần nhận ra rằng, thực ra ngoài việc làm idol, Trình Kiệt, Hoàng Hách và cả Hạ Vũ Tinh đều có những cách kiếm tiền khác.

Có lẽ anh cũng nên cân nhắc xem mình có thể nhận thêm công việc nào không.

Không biết Trình tổng có cần dịch vụ truy sát đối thủ cạnh tranh không nhỉ?

Trong đầu Trịnh Tuần lập tức nảy ra hàng loạt suy nghĩ kỳ quặc. Hà Vũ Tinh giơ nắm đấm lên, nhẹ nhàng gõ vào đỉnh đầu anh một cái.

"Được rồi, nếu cậu rảnh thì vào livestream cùng tôi đi."

Đến giờ lên sóng rồi.

ID livestream của Hạ Vũ Tinh là "Bông cải xanh chí mạng". Thực ra, ngay khi nhìn thấy cái tên này, Trịnh Tuần đã nên bỏ chạy rồi.

Nhưng anh không chạy nổi, mà còn ở lại để chứng kiến cảnh Hạ Vũ Tinh bắt đầu "giở trò".

"Anh em ơi, nhìn kỹ nhé. Hôm nay tôi sẽ biểu diễn hát Thanh Tạng Cao Nguyên trong tư thế trồng cây chuối."

"..."

Hạ Vũ Tinh vừa nói xong đã lập tức trồng cây chuối. Trịnh Tuần nhân lúc máy quay chưa lia đến mình, vội vàng chộp lấy chùm chìa khóa trên tủ giày cạnh cửa rồi lẻn ra ngoài.

Ra đến đường lớn, anh mới ngơ ngác nhìn xuống tay mình.

Vì đi quá vội, anh không để ý xem mình đã cầm theo thứ gì. Đến khi nhìn kỹ, thứ anh cầm hóa ra lại là một tấm poster cuộn tròn do chính Hạ Vũ Tinh thiết kế.

Tấm poster này ngập tràn những mảng màu trừu tượng, nền đỏ chói, chữ xanh lam, font Source Han Sans đậm, kèm theo bốn tấm ảnh thẻ phóng đại hết cỡ của các thành viên.

Không hề có tí thẩm mỹ nào, chỉ cần lướt qua cũng cảm thấy mắt bị đâm đến đau nhói.

Trước khi thiết kế, Hạ Vũ Tinh vỗ ngực tự xưng là tổ sư khai sơn của trường phái ấn tượng, giao thoa tinh hoa Đông Tây. Sau khi thiết kế xong, ba người còn lại đã cho hắn một trận no đòn, đánh đến mức trừu tượng luôn.

"Gây ấn tượng mạnh không phải chính là trường phái ấn tượng sao?" Hạ Vũ Tinh còn mạnh miệng biện hộ.

Trịnh Tuần lặng lẽ cuộn poster lại. Quá mất mặt, anh thực sự không có can đảm lấy ra quảng bá giữa nơi công cộng.

Anh lang thang vô định trên phố, thấy có hàng bán bánh gạo bơ liền mua hai hộp, định mang về cho mọi người cùng ăn.

Đúng lúc này, một tiếng hét lớn vang lên từ phía sau.

"CÓ ĂN CẮP!!"

Trịnh Tuần theo phản xạ quay đầu lại, một cơn gió lốc ập đến, một bóng người tông mạnh vào anh khiến hộp bánh gạo rơi xuống đất.

"..."

Trịnh Tuần rất tức giận.