Giang Dung kết hợp giữa các video bài giảng cơ bản trực tuyến và sách nhập môn máy tính học trong hai tiếng, lúc đầu óc quay cuồng cũng là lúc thư viện đến giờ đóng cửa.
Cậu liếc nhìn điện thoại, đã 10 giờ tối.
Thanh thông báo tin nhắn trên điện thoại hiện lên tin nhắn của nhóm lớp, có bạn hỏi có ai đang ở thư viện không, có ai mang ô thì cho đi nhờ một chút.
Giang Dung lúc này mới ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết từ lúc nào trời đã đổ mưa to, sách của những bạn ngồi gần cửa sổ đều bị ướt.
Chết dở, cậu phải về kiểu gì đây, không mang ô.
Giang Dung trước đây có quan hệ bình thường với bạn cùng phòng, sau khi xuyên đến đây, cậu sợ đối phương nhận ra sự khác biệt của mình, nên ở trong phòng ký túc xá luôn cẩn thận, rụt rè làm một người vô hình. Phòng ký túc xá bốn người, bình thường chỉ thấy hai người, còn một người nữa thì đúng là tàng hình thật, cũng không biết là ai.
Nếu cậu nhờ người mang ô đến chắc sẽ kỳ lạ lắm nhỉ? Với bạn cùng phòng thật sự là không thân.
Hay là đội sách lên đầu chạy về? Về rồi tắm là được.
Lúc này có người trả lời trong nhóm lớp.
Hạ Tư Minh: [Tôi có ô, về tòa nhà số 9, bạn nào cần thì có thể đi nhờ.]
Giang Dung sống ở tòa nhà số 9.
Không phải bạn cùng phòng chắc sẽ không nhận ra sự khác biệt của cậu đâu nhỉ, cậu không muốn bị ướt mưa rồi sinh bệnh, hồi nhỏ thường xuyên bị sốt, sau này lớn lên thể chất tốt hơn mới dần dần đỡ.
Giang Dung sợ bỏ lỡ ô của đối phương, lập tức trả lời: [Cho tôi đi nhờ được không?]
Hạ Tư Minh: [Được, đợi ở tầng một nhé.]
Giang Dung: [Được, tôi xuống ngay đây.]
Cậu thở phào nhẹ nhõm, lập tức thu dọn đồ đạc rồi xuống lầu. Cơ mà, cái tên này sao nghe quen thế nhỉ, hình như đã nghe ở đâu rồi.
Giang Dung không hề biết rằng, sau khi cậu cất điện thoại đi, tin nhắn trong nhóm lớp lập tức nhảy lên 99+.
Lâm Na Na: [Bỏ lỡ mất rồi!]
Chu Cách Chi: [Bỏ lỡ mất rồi!]
Cừu Phong: [Cho tớ đi nhờ, Hạ thần!]
Lương Đông Đông: [Beep tui đi, Hạ thần!]
Lương Đông Đông: [Không phải, là cho đi nhờ. Xin lỗi, gõ nhầm.jpg]
Diêu Nhân: [@Hạ Tư Minh, có thể đợi tôi một chút được không? Tôi cũng đang ở thư viện.]
...
Giang Dung không ngờ rằng lúc này còn có bão, mưa rơi rất lớn, lộp độp rơi xuống mặt đất, người vừa đứng ra cửa thư viện, mặt giày liền ướt sũng một mảng lớn.