Mỗi bên tường trái phải trong phòng ngủ đều có một chiếc giường đang dựa vào, chiếc bên trái kia đã bị người khác chiếm, chắc đó là giường của bạn cùng phòng. Ga trải giường được người ấy vuốt phẳng đến mức không còn nếp nhăn nào, còn chăn được gấp thành một khối hình chữ nhật vuông vức. Đồng thời cả tủ quần áo và bàn học đều được đặt cạnh đầu giường, trên bàn học của bạn cùng phòng đã được chuẩn bị thành nơi nghiên cứu chuyên nghiệp, nhìn thoáng qua Chu Dạ liền có thể chắc chắn rằng bạn cùng phòng là sinh viên khoa vật lý.
Chu Dạ là sinh viên khoa mỹ thuật, anh chỉ cần mua màu vẽ xong là có thể dễ dàng hết tiền luôn, cho nên anh mới vô cùng muốn xin vào ở ký túc xá của trường. Các giảng viên rất quý mến anh, họ đều mong anh sau này sẽ tiếp tục đi theo con đường nghiên cứu, vì thế anh cũng mong rằng trong tương lai mình sẽ được trở thành giảng viên giống như người thầy đáng mến của mình.
Nhưng học mỹ thuật mà anh lại không thể vẽ ra được một tác phẩm đáng để truyền lại cho đời sau, thì dù chỉ là giảng viên ngoài biên chế thì Chu Dạ cũng không có cửa.
Ba mẹ anh thì lại không thấu hiểu cho ước mơ ấy, tới tận sau này vẫn luôn trách móc anh rằng sao ngày xưa không cố gắng học cho tốt các môn văn hóa, thì mới có thể đăng ký vào khoa ngôn ngữ Hán chuyên nghiệp, nên sau khi điền xong nguyện vọng đại học thì quan hệ giữa họ lại càng trở nên căng thẳng.
Nhưng sở thích của Chu Dạ chính là vẽ tranh mà, nếu mỹ thuật và biên chế không xung đột với nhau thì anh mong muốn mình có cả hai.
“Quỷ hút tinh thì là quỷ hút tinh thôi, có phải mình là người yêu cũ của bạn cùng phòng mới đâu mà.”
Chu Dạ có thể dễ dàng an ủi được bản thân, anh yên tâm mở vali hành lý, lấy quần áo ra rồi đặt chúng vào trong tủ quần áo.
Sau khi Chu Dạ đi đi lại lại vài lần, dọn tất cả đồ đạc mang từ căn trọ thuê kia vào trong phòng ký túc xá, từ chăn, gối, dụng cụ vẽ tranh, ván trượt, diều lớn đến những đồ vật nhỏ. Cái diều lớn kia thì anh treo lên tường để trang trí, dụng cụ vẽ tranh đặt trên bàn học, nhân lúc thời tiết còn đẹp thì Chu Dạ muốn mang chăn ra ban công phơi, tay anh cầm chăn rồi nhìn xuống phong cảnh dưới tầng.
Đối diện tầm nhìn của anh là một hàng cây hoa ngọc lan, trên ngọn cây còn đang nở ra những đóa hoa trắng muốt.
Đột nhiên Chu Đêm thấy nổi hứng sáng tác nghệ thuật, anh mang giá vẽ ra ngoài ban công rồi bắt đầu vẽ tranh.
Anh vừa mới dọn vào trong ký túc xá, xứng đáng để vẽ một bức tranh ăn mừng cho dịp này.
Dưới tầng truyền đến âm thanh vứt rác, khiến Chu Dạ đang đắm chìm vào bức tranh bỗng bị đánh thức, anh nhìn sắc trời, ánh mặt trời vẫn chói chang như cũ, chỉ là do khả năng phản xạ vô cùng chậm của mình nên mãi lúc lâu sau vỏ não của anh cũng nhận được thông tin, ừ nhỉ, bạn cùng phòng của anh là quỷ hút tinh mà.
Anh nên đọc những điều cần chú ý khi sống cùng phòng với quỷ hút tinh.
Chu Dạ vội vàng bỏ bút vẽ xuống, lấy điện thoại ra để mở diễn đàn của trường lên, thấy được mục cố định trên top là "cách ở chung với bạn cùng phòng phi nhân loại", anh lướt màn hình xuống, tìm được bài viết liên quan đến quỷ hút tinh, khi anh vừa bấm vào liền hiện ra: "những điều cần biết về quỷ hút tinh."
Chu Dạ mang theo thái độ tôn trọng rồi bắt đầu đọc.
1. Quỷ hút tinh dù là nam hay nữ thì cũng rất xinh đẹp, là vưu vật trời sinh;
2. Mị ma lấy tinh khí của con người mà sống, đặc biệt thân thiện với con người;
3. Mùa xuân là kỳ động dục của quỷ hút tinh.
4…
Chu Dạ vừa đọc vừa gật đầu, thế mà quỷ hút tinh lại có kỳ động dục, quả thật rất độc lạ.
Nghe được âm thanh chìa khóa cắm vào ổ khóa, trái tim nhỏ của Chu Đêm không khỏi đập bình bịch, bạn cùng phòng là quỷ hút tinh sắp xuất hiện rồi kìa.
Cửa phòng bị đẩy ra, người kia mặc áo kẻ ô, dưới mái tóc đeo một chiếc gọng kính màu đen thô to, khuôn mặt tái nhợt, trong đầu Chu Đêm tuôn ra hàng nghìn dấu chấm hỏi lớn, rõ ràng bạn cùng phòng là đồ mọt sách mà, cái gì mà quỷ hút tinh là vưu vật xinh đẹp ngàn năm có một chứ?!