Thẩm Y Y là thanh niên trí thức từ thành phố xuống, nghe đâu bị Lý Thâm lừa gạt, mang thai nên phải gả vào nhà họ Lý. Cô chẳng bao giờ để tâm đến Lý Thâm và mấy đứa con, luôn nấu ăn riêng. Dù không đi làm, mỗi tháng nhà mẹ đẻ vẫn gửi tiền, nên cô chẳng liên quan gì đến nhà họ Lý.
Giang Ái Linh dù mặt dày đến đâu, sang xin ăn cũng chưa chắc được Thẩm Y Y cho. Chưa kể, mẹ chồng cô và Lý Thâm chắc chắn không đồng ý. Mẹ Lý luôn áy náy với Thẩm Y Y vì chuyện cũ, dù cô ta sinh trưởng tôn mà dám bắt nạt Thẩm Y Y, mẹ Lý cũng chẳng bênh. Còn Lý Thâm, không biết bị cô ta mê hoặc kiểu gì, dù bị ghét bỏ vẫn chiều chuộng cô hơn cả con cái. Nếu Giang Ái Linh dám động vào Thẩm Y Y, chắc chắn sẽ ăn đòn từ anh.
“Mẹ, con muốn ăn thịt!” Lý Thiết Trụ thấy mẹ ngẩn người, lại réo lên.
“Con ngoan, mẹ cũng không có!” Giang Ái Linh định dỗ cậu, nhưng cúi xuống thấy vết đỏ trên cổ Thiết Trụ, lập tức xót xa hét to: “Thiết Trụ, ai đánh con thế này? Mẹ đi đòi công bằng cho con!”
Thiết Trụ sờ cổ, nếu mẹ không nhắc thì cậu cũng quên mất vết thương. Cậu định nói không đau nữa, nhưng nghĩ đến thịt, mắt láo liên, cáo trạng: “Mẹ, là bác hai gái đánh! Mẹ mau đi báo thù cho con!” Như thế sẽ có thịt ăn.
Cha Lý có ba trai hai gái. Hai cô con gái đã gả đi. Con cả Lý Đại Bân và vợ sinh ba đứa con gái, sức khỏe yếu không sinh thêm được, khiến mẹ Lý – người hơi trọng nam khinh nữ – không hài lòng. Con thứ hai Lý Thâm từng là ác bá, cha mẹ tưởng anh khó lấy vợ. Thế nên, mọi hy vọng dồn vào con thứ ba – Lý Tam Hoành và Giang Ái Linh.
Giang Ái Linh mồ côi cha mẹ, sống dựa vào em gái, gả vào nhà họ Lý vốn tự ti. Nhưng cô may mắn, vào cửa một tháng đã mang thai, sinh Lý Thiết Trụ – trưởng tôn nhà họ Lý, lập công lớn. Sau lại sinh thêm một trai hai gái, càng thêm kiêu ngạo. Mùa thu hoạch, ngay cả đứa con gái út chín tuổi nhà lớn cũng phải ra đồng, còn cô ta ung dung ở nhà nấu cơm. Thiết Trụ là bảo bối cô nâng niu, tự mình còn chẳng nỡ đánh, huống chi là người khác.
“Đi, mẹ đòi lại công lý cho con!” Giang Ái Linh hung hăng kéo Thiết Trụ ra ngoài.
Cha Lý, mẹ Lý, vợ chồng nhà lớn, Lý Tam Hoành và mấy đứa nhỏ vừa tan tầm về, thấy hai mẹ con khí thế đùng đùng, mẹ Lý gọi lại: “Đi đâu thế?”
“Mẹ!” Giang Ái Linh đẩy Thiết Trụ ra, chỉ vết đỏ trên cổ cậu: “Mẹ xem cổ Thiết Trụ này! Là bác hai gái nó làm đấy!”
Mẹ Lý thấy vết đỏ, mặt tối sầm, nghe Giang Ái Linh nói xong thì ngạc nhiên: “Nhà thằng hai làm sao?”
“Sao bác ấy đánh cháu?” Mẹ Lý nhìn Thiết Trụ. Thẩm Y Y chẳng phải người thích gây chuyện, ngay cả con mình còn không quản, sao lại đánh Thiết Trụ?
---