Thời này, công việc trong thành phố cực kỳ khan hiếm. Chỉ những người có thành tích xuất sắc hoặc có mối quan hệ mới có thể ở lại thành phố, như vậy, một trong hai người bắt buộc phải đi xuống nông thôn.
Mà hiển nhiên, Khương Nguyệt tuyệt đối không muốn đi.
"Nguyệt Nguyệt, đừng lo. Mẹ sẽ tìm cách khác, nhất định giữ con ở lại thành phố!"
Trong mắt Lâm Lan lóe lên tia độc ác.
…
"Á!"
Vừa bước ra khỏi cửa, Khương Vãn bỗng cảm thấy cổ tay phải đau rát như bị thiêu đốt.
Cô cúi xuống nhìn, chỉ thấy vết bớt hình hoa mai trên cổ tay như vừa được thoa son, bỗng chốc trở nên đỏ tươi như máu…
Vết bớt hình hoa mai này là thứ mà Khương Vãn đã mang theo từ khi chào đời, màu sắc trước nay vẫn là hồng nhạt. Đời trước sống hơn mấy chục năm, chưa từng thấy vết bớt này đau bao giờ.
Khương Vãn cau mày, khó hiểu đưa tay trái chạm vào vết bớt trên cổ tay phải.
Khoảnh khắc bàn tay chạm vào, mắt cô bỗng hoa lên, ngay sau đó là một trận trời đất quay cuồng...
Chờ đến khi cơn chóng mặt biến mất, cảnh tượng trước mắt khiến cô kinh ngạc trợn to hai mắt.
Rõ ràng khi bước ra khỏi cửa nhà họ Khương, trời vẫn còn âm u mưa phùn, vậy mà lúc này, trên đỉnh đầu cô lại là một vầng mặt trời chói lọi, những tia nắng vàng rực rỡ chiếu xiên xuống mặt đất.
Con đường lát đá dưới chân không biết từ lúc nào đã biến thành một mảnh đất màu mỡ đen tơi xốp.
Ở rìa mảnh đất ấy, sừng sững một căn biệt thự tinh xảo, lộng lẫy. Bên cạnh biệt thự là một con suối trong vắt tuôn trào không ngớt.
Một cuốn sách dày cỡ từ điển được bao bọc trong luồng ánh sáng vàng thần bí, lơ lửng ngay phía trên đầu cô.
Đây là đâu?
Mang theo sự tò mò tột độ, Khương Vãn vươn tay phải về phía cuốn sách đang lơ lửng.
Cuốn sách như cảm nhận được lời triệu hồi, lập tức bay vèo về phía cô, nhẹ nhàng rơi vào lòng bàn tay.
Khoảnh khắc cuốn sách chạm vào tay, luồng ánh sáng vàng bao quanh nó lập tức hóa thành một con rắn nhỏ màu vàng, chui tọt vào cơ thể cô. Ngay sau đó, trong đầu cô liền hiện lên một chuỗi chữ vàng.
Nhờ những dòng chữ này, Khương Vãn nhanh chóng hiểu ra nơi này là gì.
Thì ra đây là một không gian đặc biệt, nơi chỉ có ban ngày mà không có đêm tối, không có bốn mùa thay đổi, có tác dụng giữ độ tươi, bảo quản đồ vật, nhiệt độ luôn ổn định.
Mảnh đất màu đen tơi xốp dưới chân cô được gọi là "linh địa", là vùng đất lý tưởng để trồng các loại dược liệu, có thể thúc đẩy linh chi trăm năm, nhân sâm nghìn năm nhanh chóng trưởng thành.
Con suối trong veo tuôn trào không ngớt bên cạnh biệt thự chính là "linh tuyền". Nước suối này thanh khiết, ngọt mát, có thể tẩy tủy cải cốt, kéo dài tuổi thọ, làm đẹp dưỡng nhan.