Tiểu Thất cảm thấy mặc dù thứ này rất hiếm có, nhưng nếu có thể khiến ký chủ khen ngợi mình thì cũng đáng giá.
Nguyên chủ là một người vừa sợ chết lại vừa vô cùng kiêu ngạo. Là công chúa, cô ta có quyền lực trong tay, dĩ nhiên không ai có thể làm gì được cô ta.
Vậy nên, dù Thẩm Cảnh Dật có khoác long bào đứng trước mặt, cũng không khiến Ninh Uyển cảm thấy quá nguy hiểm.
"Công chúa?"
Chẳng cần biết kẻ đang chiếm lấy thân thể này là cô hồn dã quỷ từ đâu đến, nhưng cho dù có là công chúa thật đi nữa, ba ngày sau cũng chỉ có một con đường chết.
"Ngươi nghĩ bộ y phục trên người ta là để mặc cho vui à?" Thẩm Cảnh Dật lạnh lùng chế giễu, lực tay trên cằm cô cũng siết chặt thêm.
Cơn đau nhói lên khiến Ninh Uyển không nhịn được mà giãy giụa.
"Ngươi đừng đùa nữa, giữa chúng ta vẫn còn hôn ước! Chỉ cần ngươi thả ta ra, ta có thể xem như mọi chuyện chưa từng xảy ra!"
"Ngươi vẫn sẽ là phò mã của An Bình, hưởng sự tôn kính của muôn dân."
"Nếu ngươi muốn làm quan trong triều, điều đó cũng không thành vấn đề."
"Thẩm Cảnh Dật... thả ta ra..."
Giọng nói của cô run rẩy, từng chữ như thể không thể chấp nhận nổi sự thật này, cố gắng khiến Thẩm Cảnh Dật dừng tay.
Xem ra, hồn ma này cũng chẳng phải kẻ có tâm kế gì, quá ngây thơ rồi.
Thẩm Cảnh Dật lắng nghe tiếng xích sắt va vào nhau leng keng, lại nhìn Ninh Uyển như sắp khóc đến nơi.
Diễn cũng ra dáng lắm, chỉ tiếc là ánh mắt vẫn chưa đủ.
Nghĩ vậy, hắn buông tay, còn vỗ vỗ mặt cô. "Lần sau nhìn cho rõ."
Đừng cái gì cũng muốn nhập vào.
Ninh Uyển sững sờ.
Câu trả lời quái quỷ gì đây?
Nhưng Thẩm Cảnh Dật hiển nhiên không có ý định giải thích, hắn xoay người định rời đi.
Dĩ nhiên, Ninh Uyển không thể dễ dàng để hắn đi như vậy. Cô đưa tay túm lấy vạt áo của hắn, định lên tiếng uy hϊếp thêm một lần nữa, nhưng còn chưa kịp nói gì, đã bị hắn trừng mắt.
"Buông ra."
Thẩm Cảnh Dật lạnh lùng cắt ngang lời cô, đồng thời cố gắng rút vạt áo khỏi tay cô.
Nhưng ai mà ngờ nữ quỷ này nhìn có vẻ yếu ớt, vậy mà lại nắm chặt đến mức hắn không thể nào giật ra được. Rõ ràng hắn đã dùng ba phần lực rồi.
Hắn không muốn tiếp tục lãng phí thời gian ở đây nữa. Hắn đến đây chẳng qua vì nghe tin thân thể này chết rồi lại sống lại, cảm thấy kinh ngạc nên mới tới xem thử.
Giờ thì xem xong rồi, dĩ nhiên cũng nên rời đi.