"Mẹ nó, cô ta mà có gương mặt này, đừng nói anh Ngôn, ngay cả tao cũng động lòng!"
"Đùa đủ chưa?"
Hạ Tô Ngôn vẫn luôn không mở miệng lạnh lùng lên tiếng, ánh mắt âm u: “Thực sự rất nhàm chán."
Đám nhà giàu thế hệ thứ hai cười hi hi ha ha tập thể im bặt.
Phòng live.
Tang Linh gật đầu, trong vô số chờ mong: “Chơi thua thì chịu." Cô nói mang theo giọng mũi: “Mọi người đợi em một chút, em đi tẩy trang."
Quả cầu lông nhỏ đậu trên vai cô, tức giận hừ hừ ha ha: 【Tao đấm đá, tao gϊếŧ gϊếŧ gϊếŧ gϊếŧ!】
Tang Linh đổ nước tẩy trang, lau đi lớp trang điểm mỏng trên mặt.
Da cô rất trắng, mịn như mỡ đông, má vì bị bông tẩy trang xoa mạnh, mà phiếm lên một vệt đỏ nhạt.
Quả cầu lông nhỏ thật lòng thật dạ đau lòng cho cô khiến Tang Linh cảm thấy buồn cười.
Trong mắt cô nguyên chủ không hề vô tội, lừa tiền lừa tình cảm là sự thật, đối phương cũng khiến nguyên chủ mất mặt trên toàn mạng.
Ván này, toàn bộ đều là người xấu cả thôi.
【Tẩy trang mà lâu vậy sao? Không phải trốn trong nhà vệ sinh khóc rồi chứ?】
【Anh em tao sợ lát nữa nôn ra, tao té trước đây!】
【Ra rồi ra rồi!】
Tang Linh không nói gì, tìm nút filter, trực tiếp tắt đi.
Filter mông lung mộng ảo biến mất, ngay lập tức xuất hiện trước ống kính HD là gương mặt nhỏ còn dính giọt nước của cô gái.
Lông mi run lên, một giọt nước trượt xuống.
Rất giống nước mắt.
"Em tắt filter rồi, bây giờ, xem như chịu phạt xong chưa?"
Tang Linh rút giấy, xoa mạnh lên mặt mấy cái, cho khán giả xem: “Không trang điểm."
Trong khoảnh khắc này, thế giới như bị ấn nút dừng lại.
Cô gái ngoan ngoãn ngồi trước ống kính, ánh mắt có hơi sợ hãi.
Dưới ánh đèn da trắng đến trong suốt, mái tóc dài mềm mại hơi xoăn xõa trên vai, dáng vẻ sạch sẽ, cách màn hình cũng dường như có thể cảm giác được hơi thở thơm tho tỏa ra từ trên người cô.
Bình luận ác ý như thủy triều rút đi.
【Không phải... các người gọi đây là xe tăng? Tạo drama đúng không? Được rồi các người thành công rồi, tôi thực sự có chút yêu rồi đó.】
【Ôi vợ!! Em sau này không được bật filter nữa nghe không!】
【Bị mê muội rồi, sao có người tắt filter còn đẹp hơn hả?】
【Những người bôi nhọ Linh Bảo bây giờ có thể quỳ xuống xin lỗi được chưa? Cho nên đây đều là màn kịch các người sắp xếp đúng không? Tôi thực sự ha ha rồi!】
【Những người đâm sau lưng xin cút khỏi phòng live của Linh Bảo, không! Hoan! Nghênh!】
"Mọi người đừng cãi nhau." Tang Linh cố gắng nở nụ cười: “Thật ra ảnh là thật, em vừa mới lén lên Weibo xem rồi, hóa ra em trước kia thực sự rất xấu..."
Mắt cô đỏ hơn, giọng run rẩy: “Có thể được nhiều người thích như vậy, thực sự rất hạnh phúc, thật ra em có cố gắng giảm cân rồi, chỉ là có đôi khi uống thuốc nội tiết không thể khống chế được, mọi người cho em thêm chút thời gian được không?"
Giọng nói của cô gái truyền vào tai mỗi người rõ ràng, cởi bỏ ngụy trang, lộ ra dáng vẻ yếu đuối lại tự ti của cô.
Trong phòng bao của hội sở yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Ai cũng không thể dời ánh mắt khỏi màn hình, thậm chí nảy sinh một ý nghĩ:
Mình thật đáng chết!