Giới Manhwa Quá Rối Loạn, Công Tấn Giang Xem Không Hiểu

Chương 9

Thích Hoài nhìn thấy rõ.

Anh túm lấy cổ tay Yoon Nam Hyuk, túm lấy tóc sau gáy hắn, ép Yoon Nam Hyuk phải ngẩng mặt lên đối mặt với chính mình.

Yoon Nam Hyuk khẽ rên một tiếng.

Đôi mắt đen nhánh tràn ngập hơi nước phải mất hai, ba giây mới điều chỉnh được tiêu cự dừng lại trên gương mặt sắc nét của Thích Hoài, cự ly giữa hai người gần đến mức đầu môi khẽ chạm môi.

Hắn nghiến răng, khó khăn phun ra hai chữ:

"Buông. Ra."

Giọng nói run run vì hơi thở gấp gáp, nhưng ngữ điệu lại cứng rắn vô cùng.

Đều sắp không thể tỉnh táo.

Trong nguyên tác, người này làm thế nào mà cưỡng ép được nhân vật thụ chính?

Thích Hoài khẽ nhíu mày, ép du͙© vọиɠ đang ngẩng đầu trong cơ thể mình xuống.

Thích Hoài nửa kéo nửa ôm Yoon Nam Hyuk - đã không còn sức phản kháng, ra khỏi bồn tắm, sau đó lại ném hắn xuống giường, rồi gọi điện cho lễ tân.

"Alo? Nhờ anh thông tri với nhân viên của công ty giải trí Vụ Sơn trong hội trường yến hội, rằng tổng giám đốc Yoon uống say. Làm phiền họ lên phòng nghỉ đón người."

Cúp máy.

Thích Hoài quay người, bước ra cửa.

Rầm!

Cửa phòng đóng sầm lại.

Sống lưng căng chặt của Yoon Nam Hyuk trong nháy mắt thả lỏng xuống, toàn bộ khí thế căng cứng hoàn toàn sụp đổ.

Hắn chậm rãi cuộn tròn người lại, cắn chặt góc chăn, khẽ cựa mình theo từng tiếng rêи ɾỉ đứt quãng.

Nhưng hắn biết rõ.

Những hành động này là vô dụng.

-

Thích Hoài ướt đẫm nước, mỗi bước đi đều nhỏ nước, bước đi trên hành lang khách sạn trải thảm xa hoa, trông chẳng khác nào một trò cười.

Anh mượn tạm một bộ quần áo còn tính vừa người và chỉnh tề của một vị khách đi ngang qua, sau đó cười tươi tặng chiếc đồng hồ giá trị hơn một trăm triệu won cho đối phương coi như thù lao.

Sau đó, vẻ mặt bực bội mà ném mạnh bộ vest ướt sũng vào thùng rác cuối hành lang, xả giận lên thứ vô tri để giải tỏa cơn ức chế.

Hệ thống vô dụng chỉ biết la hét lủi thủi đi theo sau anh, không dám ho he nửa câu.

Chỉ khi thấy bờ vai anh dần thả lỏng, nụ cười trở lại trên gương mặt tuấn tú, hệ thống mới dám lắp bắp hỏi:

[Ký… Ký chủ oppa… anh, anh không sao chứ?]

"Tất nhiên." Thích Hoài ngạc nhiên.

"Sao lại hỏi vậy?"

Hệ thống suýt bật khóc thành tiếng.

Chẳng phải nói vị này là người giữ kỷ lục nhiệm vụ hoàn hảo, tính cách ôn hòa thân thiện, đáng tin cậy, cảm xúc ổn định, giống nhân loại bình thường hơn là Alpha hay sao!

Nhưng sao nó lại cảm thấy ký chủ chẳng khác gì một tên biếи ŧɦái!