Giới Manhwa Quá Rối Loạn, Công Tấn Giang Xem Không Hiểu

Chương 4

Baek Soo Kyung - vai thụ chính - cũng rất xui xẻo.

Lần đầu cậu tham dự một buổi tiệc xa hoa như vậy, lại không may làm đổ rượu lên quần áo, vì nhanh chóng làm sạch chiếc áo sơ mi đắt tiền, cậu đã tìm một phòng nghỉ có phòng tắm, đang ở trong đó cẩn thận chà lau cái áo.

Kết quả là…

Yoon Nam Hyuk và Baek Soo Kyung, một người hai mắt đỏ ngầu, như một con sói đói, một người thì đang cởi trần, tháo thắt lưng như con cừu non đang đợi làm thịt, chạm mặt nhau.

Một người phát cuồng cưỡng bách, một người yếu ớt không thể chống cự.

Đây chính là khởi đầu cho mối quan hệ dây dưa đầy rắc rối giữa công 1 và vai thụ chính.

[A! Là Yoon Nam Hyuk!] Hệ thống hốt hoảng kêu lên.

Thích Hoài: “Suỵt.”

Cách đó không xa, một chàng trai trẻ mặc bộ quần áo màu đen của nhân viên phục vụ đang vội vàng dìu Yoon Nam Hyuk đi nhanh về phía trước.

Nhân viên phục vụ trông có vẻ hoảng loạn, trên trán lấm tấm mồ hôi, trông có vẻ không chuyên nghiệp cho lắm.

Còn trạng thái của Yoon Nam Hyuk - đang bị nhân viên phục vụ vừa kéo vừa ôm, trông cũng không ổn lắm.

Tuy rằng từ góc độ của Thích Hoài không thể nhìn rõ mặt của Yoon Nam Hyuk, nhưng phần cổ và tai của Yoon Nam Hyuk đỏ bừng, bước chân loạng choạng nặng nề, nhìn sơ qua thì rất giống biểu hiện của người say rượu, chẳng trách không ai phát hiện điều gì bất thường…

Thời gian dành cho Thích Hoài không còn nhiều.

Anh rảo bước nhanh hơn, tận dụng lợi thế thân cao chân dài để nhanh chóng đuổi kịp đối phương.

“Phục vụ.”

“A!” Nhân viên phục vụ giật mình hoảng sợ.

Mặt của nhân viên phục vụ trắng bệch, quay đầu lại, lúc này mới phát hiện, người gọi mình lại là một vị khách nam ăn mặc xa hoa, tuấn mỹ đến mức khiến người khác lóa mắt… Không giống người có thể dễ dàng tống cổ.

“Vị khách này, ngài có chuyện gì sao?”

Thích Hoài mỉm cười, chậm rãi vươn tay ôm lấy eo của Yoon Nam Hyuk, rất giống thật mà đỡ lấy hắn: “Bạn của tôi hình như uống say rồi, giao anh ấy cho tôi đi, tôi sẽ đưa anh ấy đi nghỉ.”

Nhân viên phục vụ căng thẳng nắm chặt bàn tay: “Điều này chỉ sợ là không được, thưa ngài. Tôi không cũng không rõ hai vị có quen biết không, nhỡ đâu…”

“Cậu nói đúng, nhỡ đâu xảy ra chuyện thì sao?”

Thích Hoài nhìn chằm chằm nhân viên phục vụ, sau đó bình tĩnh đề nghị: “Nếu đã vậy, tôi sẽ đi theo sau hai người, cậu cứ dẫn anh ấy đi nghỉ ngơi, tôi ở bên cạnh chờ anh ấy tỉnh lại. Nếu cậu không yên tâm, có thể ở lại đợi cùng tôi. Thế nào?”