Bậc Thầy Thuần Hoá Thực Vật Ở Thời Đại Tinh Tế

Chương 6

Misa luôn sẵn sàng đáp ứng: “Được.”

Lâm Uy trở lại giường, được đắp chăn mỏng, không quên mỉm cười cảm ơn Misa.

“Không có gì.” Giọng điện tử không chút cảm xúc lại dường như chứa đựng một sự cưng chiều.

Robot y tá thuộc dạng trí tuệ nhân tạo cao cấp, có khả năng nhận biết và phản hồi cảm xúc.

Misa rất thích bệnh nhân mới của mình, nhất là những lúc cô mỉm cười nói cảm ơn với nó. Điều đó khiến nó cảm nhận được ý nghĩa tồn tại của mình, thậm chí bộ xử lý trung tâm cũng như có chút ấm áp.

Cốc, cốc, cốc.

Cửa phòng bệnh vang lên ba tiếng gõ nhịp nhàng, bạn cùng phòng của Lâm Uy đã đến.

Lâm Uy: “Mời vào.”

Cửa mở, thứ đầu tiên đập vào mắt cô là một bó hoa to không rõ chủng loại… ừm, hoa giả.

[Thăm bệnh mà tặng hoa giả, cũng hay đấy!]

Nhìn bó hoa tỏa ra hương thơm nhân tạo, rồi lại nhìn cô gái có khuôn mặt tròn đáng yêu, ánh mắt đầy chân thành trước mặt.

[Chắc đây là phong tục của thế giới này chăng?] Lâm Uy nghĩ thầm.

Misa nhận lấy bó hoa giả và giỏ trái cây nhỏ xíu từ tay bạn cùng phòng. Lâm Uy lén liếc mắt nhìn, trong giỏ là quả hắc mai biển, là trái cây thật, chỉ có điều hơi ít.

Misa vừa cắm hoa vừa đưa cánh tay máy kéo một chiếc ghế đến cạnh giường: “Mời ngồi.”

Bạn cùng phòng rụt rè ngồi xuống, không khí im lặng.

Lâm Uy hơi không thoải mái, vì cô nhạy cảm nhận ra bạn cùng phòng của nguyên chủ không nói gì nhưng lại cứ lén quan sát cô.

“Cảm ơn cậu đã đến thăm mình.” Lâm Uy lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên ắng.

Cô gái tên Kiều Xảo sững sờ một chút, lần đầu tiên ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Lâm Uy sau khi vào phòng: “Không… không cần cảm ơn, chúng ta là bạn cùng phòng, đây là điều nên làm mà.”

Ánh mắt giao nhau, Lâm Uy vô thức khẽ nheo mắt cười.

Đây là lần đầu tiên Kiều Xảo nhìn thấy Lâm Uy cười như vậy.

Cô ấy và Lâm Vi mới trở thành bạn cùng phòng chưa đầy một tuần. Ấn tượng của cô ấy về bạn cùng phòng mới là một người ít nói, có phần u ám, để mái ngố dày che gần hết trán, trang điểm đậm trông khó gần.

Mà thực tế, đúng là như vậy.

Nếu không phải vì vô tình góp mặt trong một buổi livestream của đối phương và được hưởng chút nhiệt từ đó, Kiều Xảo cũng sẽ không chủ động đến thăm bệnh, ít nhất là không đi một mình.

Nhưng hôm nay, Lâm Uy trông rất khác. Vì nhập viện, lớp trang điểm dày trên mặt cô đã bị lau sạch, để lộ làn da mộc tinh khiết. Mái tóc mái dày cũng được vén sang một bên, làm lộ ra vầng trán đầy đặn.

Lúc này Kiều Xảo mới nhận ra rằng thật ra bạn cùng phòng của cô ấy có vẻ ngoài rất thanh tú và xinh đẹp, đặc biệt là khi cười, trông vô cùng thân thiện, khiến người ta muốn lại gần.

Lâm Uy phát hiện bạn cùng phòng của nguyên chủ dường như có chút chậm chạp, ngơ ngác, chẳng phải sao, cứ nhìn chằm chằm vào mặt cô mà thất thần.

"Khụ." Lâm Uy khẽ ho một tiếng để nhắc nhở.

Kiều Xảo bừng tỉnh, khuôn mặt bầu bĩnh hơi ửng đỏ, lúng túng nói: "À, thân thể cậu ổn chứ? Mình nghe nói nửa người bên phải của cậu..." Hai chữ "liệt nửa người" quá mức tàn nhẫn, Kiều Xảo không thể nói ra được.

Lâm Uy thì lại rất bình thản, gật đầu đáp: "Ừm, bị liệt nửa người, nhưng có thể chữa khỏi."

Kiều Xảo nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm: "Có thể chữa là tốt rồi, vậy là tốt rồi."

Căn phòng lại rơi vào yên lặng.

Lâm Uy che miệng ngáp một cái, có chút buồn ngủ.

Hết cách rồi, cơ thể này đã chịu không ít tổn thương, vẫn còn yếu, cần nhiều giấc ngủ để phục hồi.

Đang định tìm cách khéo léo đuổi khách, khóe mắt Lâm Uy chợt chú ý đến ngón tay không ngừng xoắn xuýt của Kiều Xảo.

Đây là dấu hiệu của việc có chuyện muốn nói nhưng không biết mở miệng thế nào sao?

Lâm Uy cố nén cơn buồn ngủ, quyết định chờ thêm một chút.

Mãi đến khi cô ngáp thêm lần nữa, cuối cùng Kiều Xảo cũng hạ quyết tâm mở miệng.

"Lâm Vi, thực ra lần này mình đến chủ yếu là muốn nói lời xin lỗi."

Xin lỗi ư?

Lâm Uy lập tức tỉnh táo hẳn, còn dành cho Kiều Xảo một ánh mắt khích lệ.

Kiều Xảo nhắm mắt lại, rồi thành thật kể lại toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối.

Thực ra, mấy ngày nay cô ấy sống không dễ dàng gì trong khu thực tập sinh. Ai cũng nói cô ấy lợi dụng sự cố trong buổi livestream của Lâm Vi để tranh thủ nổi tiếng, nói rằng cô ấy mặt dày hút máu Lâm Vi để leo lên, thậm chí có người còn nghi ngờ rằng cô ấy có thể lập tức xông vào phòng livestream của Lâm Vi khi sự cố xảy ra, vậy nên vụ việc này chắc chắn có liên quan đến cô ấy...

Thì ra, hôm xảy ra sự cố, Kiều Xảo vừa hay đang ở phòng livestream bên cạnh chuẩn bị đạo cụ cho buổi phát sóng của mình, đồng thời mở thiết bị liên lạc để xem livestream của Lâm Vi.

Kiều Xảo là một tân binh trong giới streamer, việc cô ấy vào phòng livestream của Lâm Vi, một là để học hỏi cách phát sóng, hai là dù gì Lâm Vi cũng là bạn cùng phòng, sống chung dưới một mái nhà, dù quan hệ bình thường nhưng giúp tăng thêm chút lượt xem cũng không phải vấn đề gì to tát.

Trùng hợp thay, Lâm Vi gặp chuyện, Kiều Xảo thấy cô ngã xuống trong màn hình livestream, không nghĩ ngợi gì đã lập tức chạy sang.

"... Vậy nên mình bị camera quay lại." Kiều Xảo áy náy nói.

Lâm Uy cảm thấy khó hiểu, hỏi: "Cậu có thể lập tức chạy sang xem tình hình khi mình gặp chuyện, lẽ ra mình phải cảm ơn cậu mới đúng chứ? Sao lại phải xin lỗi mình?"

Câu hỏi này khiến Kiều Xảo không biết trả lời thế nào. Hai ngày nay, Kiều Xảo đã nghe những lời đàm tiếu quá nhiều, đến mức chính bản thân cô ấy cũng bắt đầu nghi ngờ liệu hôm đó khi cô ấy lao vào phòng livestream của Lâm Vi, ngoài kiểm tra tình trạng của cô thì có phải thực sự còn có động cơ nào khác hay không.

"Hay là cậu tự xem đi." Nói rồi, Kiều Xảo bật thiết bị liên lạc, mở ra màn hình ảo.

Lâm Uy nhìn động tác của Kiều Xảo thì cảm thấy hứng thú với cái này hơn nội dung sắp xem.

...

Nữ chính là Lâm Uy, nguyên chủ tên Lâm Vi.