Thẩm Ngôn Hạo vốn xuất thân từ nông thôn, nếu không phải vì là con trai, có lẽ hắn đã sớm bị bán đi như chị gái mình chỉ vì một ít sính lễ. Cha mẹ hắn cũng nổi tiếng là những kẻ keo kiệt và toan tính trong làng, luôn cho rằng con trai mình không thể thua kém phụ nữ.
Ông Thẩm vừa dùng hộp đựng thức ăn mà phục vụ mang đến để đóng gói vừa lên giọng dạy dỗ con trai: "Ba nói cho con biết, phụ nữ thì phải dạy dỗ nghiêm khắc, suốt ngày ra ngoài đi làm cái gì, phải ở nhà lo chồng con. Chẳng lẽ rời xa nó, công ty của con sẽ phá sản chắc? Người ta vẫn nói, không nghe lời thì cứ đánh một trận là ngoan ngoãn ngay..."
Ông ta tiếp tục thao thao bất tuyệt, thỉnh thoảng bà Thẩm cũng xen vào góp lời. Thẩm Ngôn Hạo nghe mà phát bực: "Đủ rồi! Hai người chỉ biết nói mãi thôi! Công ty này là nhờ vào bản lĩnh của con mà có được! Con không tin rằng những năm qua mình không học được gì, chẳng lẽ công ty này thực sự không thể do con điều hành mà phát triển được sao?" Dứt lời, hắn chẳng buồn quan tâm đến hai người họ nữa, trực tiếp bỏ đi.
Chỉ còn lại ông bà Thẩm, nhưng họ cũng chẳng để tâm đến thái độ của con trai. Hai người mặt dày sai bảo nhân viên phục vụ: "Nhanh tay lên, chúng ta đã trả tiền cho đống thức ăn này rồi, các người không được giấu riêng đâu đấy, phải đóng gói hết lại cho chúng tôi!"
Nhân viên phục vụ nhìn thấy thái độ của họ chỉ cảm thấy khinh thường, thầm nghĩ chỉ mong tiễn hai người này đi cho nhanh.
Thật sự là quá đáng, tiền tiệc cưới đều do bên nhà gái bỏ ra, thế mà họ vẫn có mặt mũi đứng đây lải nhải!
…
Sáng hôm sau.
Khương Hoài tỉnh dậy trong căn hộ riêng, sau đó đi vào phòng tắm rửa mặt.
Nhìn bản thân trong gương, cô thấy một đôi mắt hồ ly đầy quyến rũ, sống mũi cao, đôi môi nhỏ nhắn như quả anh đào, gương mặt nhỏ nhắn chỉ bằng một bàn tay. Làn da vẫn còn căng mịn, chưa bị tận thế tàn phá. Đặc biệt, nốt ruồi lệ ở khóe mắt càng khiến cô thêm vẻ mong manh, nhưng đồng thời cũng làm ánh mắt của cô càng thêm mê hoặc.
Không biết khi gặp lại, Chung Tư Thần có chịu nổi sự hấp dẫn này không đây?
"Tư Thần, đợi em nhé! Em sẽ nhanh chóng tìm đến anh!"
Bỗng nhiên, trong đầu cô vang lên một âm thanh điện tử.
[Tít tít... phát hiện ký chủ... đang tiến hành thử nghiệm liên kết...]
[......]
[Liên kết thành công!] Giọng nói máy móc vang lên rõ ràng trong đầu Khương Hoài.