Edit: Phượng Chiếu Ngọc
Nghe được câu trả lời, Hứa Tinh thả lỏng người rồi ngủ thϊếp đi trên giường. Cậu thì cảm thấy thoải mái, nhưng khổ lại là Diệp Trình Kha. Mặc dù đang trong thời kỳ động dục, nhưng Hứa Tinh đã tiêm rất nhiều thuốc ức chế trước đó, vẫn còn lưu lại tác dụng, nhưng mỗi lần động dục sau sẽ càng mạnh hơn.
Diệp Trình Kha tắm nước lạnh. Sau khi rửa mặt xong, Diệp Trình Kha đi đến bên giường Hứa Tinh, nhìn khuôn mặt đang ngủ của Hứa Tinh, trên mặt vẫn còn ửng hồng. Trên hàng mi dài của Hứa Tinh có nước mắt. Diệp Trình Kha cảm thấy nếu tiếp tục xem, anh sẽ phải đi tắm lần nữa, vì vậy anh lau mặt cho Hứa Tinh rồi đi ngủ.
Trở lại giường, Diệp Trình Kha tự hỏi tại sao Hứa Tinh phải giấu người khác chuyện mình là omega, làm omega không tốt sao? Omega rất được ưa chuộng. Trong bản gốc không có cốt truyện về Hứa Tinh, lúc này anh lại nhận được tin nhắn của Lâm Khê.
"Bạn học Diệp, hiện tại tôi hơi say ở bên ngoài, cậu có thể đến đón tôi không?"
"Nếu say thì đi tìm Hạ Triết." Sau khi tắt điện thoại, Diệp Trình Kha không biết tại sao, nhưng lại cảm thấy có chút chán ghét nam chính. Hơn nữa, sau khi biết Hứa Tinh là omega, suy nghĩ của anh về Hứa Tinh cũng thay đổi.
Ngày hôm sau, Hứa Tinh tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trên giường, không phải đang ở phòng thiết bị sao? Nghĩ kỹ lại: có vẻ như cậu đã gặp Diệp Trình Kha và anh đã đưa cậu trở về. Ký ức khá rời rạc và cậu không thể nhớ rõ. Thực ra, cậu đều đã quên hết những phần quan trọng.
Khi đến lớp, Hứa Tinh đã sẵn sàng tiếp nhận lời chỉ trích. Nhưng thầy giáo không trách cậu, hóa ra là Diệp Trình Kha đã xin nghỉ thay cậu, cho nên thầy giáo nhất định phải cho Diệp Trình Kha một chút thể diện. Vừa ngồi xuống, Hứa Tinh đã cảm nhận được ánh mắt thiêu đốt của Diệp Trình Kha.
Không cần phải nói, Diệp Trình Kha nhất định đã biết mình là omega. Thôi thì chấp nhận số phận đi. Sau giờ học, Hứa Tinh kéo Diệp Trình Kha vào nhà vệ sinh. Diệp Trình Kha tùy ý để Hứa Tinh kéo mình đi.
"Trông cậu có vẻ thật thích nhà vệ sinh nhỉ?" Diệp Trình Kha nói đùa.
Hứa Tinh có chút tức giận: "Im miệng!"
"Được rồi, được rồi." Hiếm khi Diệp Trình Kha không cãi lại cậu, vì anh biết cậu là omega.
"Cậu không được phép nói với bất kỳ ai khác."
Diệp Trình Kha trêu chọc: "Cái gì?"
Hứa Tinh nhíu mày nói: “Cậu không được phép nói với bất kỳ ai khác rằng tôi là omega." Giọng cậu rất nhỏ.
"Cậu nói gì vậy? Nhỏ quá, tôi nghe không rõ."
Hứa Tinh giơ nắm đấm lên. Diệp Trình Kha thừa nhận, mình không đánh được một omega.
"Được rồi, hiểu rồi."
"Nếu cậu dám nói, tôi sẽ gϊếŧ cậu."
"A..." Cảm giác bị ai đó đe dọa không phải là điều dễ chịu, đặc biệt là khi nhược điểm đang nằm ở trong tay mình.