Pháo Hôi Tuy Ngốc Nhưng Lại Vô Cùng Xinh Đẹp

Chương 13

Không phải ngọc làm con người trở nên đẹp đẽ, mà chính con người làm ngọc trở nên quý giá.

Trên đường về, mặc dù ngồi chung hàng ghế sau với Kiều Lộc, nhưng vì không có người ngoài nên Lạc Văn Diệp không cần phải tiếp tục giả vờ yêu thương với cô. Khoảng cách giữa họ giống như một đường ranh giới vô hình ngăn cách hai người.

Ngón tay anh ta lướt nhẹ trên màn hình điện thoại, nhanh chóng đọc qua tài liệu cần ký tên “Lạc Văn Dục”.

Dự án bất động sản của tập đoàn không phải là lĩnh vực anh ta quen thuộc, vì vậy phải đọc kỹ từng chi tiết trong tài liệu. Ngón tay nhẹ nhàng đẩy gọng kính, đôi mắt lạnh lùng kia lại không chuyên chú hoàn toàn, khoé mắt không khống chế được mà nhìn về phía sườn mặt cô.

Kiều Lộc đã uống rượu vào buổi tối, trên má ửng lên sắc đỏ nhạt. Lớp trang điểm trên mặt cô rất nhẹ, gần như không để lại dấu vết, đôi môi chỉ thoa một lớp son mỏng.

Một sợi tóc nhỏ dính vào môi cô, Lạc Văn Diệp chà sát ngón tay định giơ tay giúp cô gỡ ra nhưng rồi lại thu tay về, ngón tay chuyển sang bấm vào màn hình điện thoại.

Nhanh chóng kí tên Lạc Văn Dục lên trên màn hình, giọng điệu của Lạc Văn Diệp có chút lạnh lùng nhắc nhở: “Sau này khi tham dự các sự kiện, từng cử chỉ của cô cần phải chú ý hơn, giờ cô đại diện không chỉ có nhà họ Kiều.”

Nhà họ Kiều cần thêm động lực để vững vàng hơn trên thương trường, trong khi nhà họ Lạc cũng cần đặt nền móng vững chắc tại Hải Thị.

Kiều Lộc tạm thời chính là ràng buộc giữa hai gia tộc.

Cả hai đều hiểu rõ rằng mối quan hệ lợi ích này không thể kéo dài mãi, sớm muộn gì cũng sẽ kết thúc. Nhưng trước khi ngày đó đến, với tư cách là “con dâu tương lai” của nhà họ Lạc, Kiều Lộc cần phải giữ đúng bổn phận.

Đặc biệt là khi anh cả Lạc Văn Dục vẫn đang trong trạng thái hôn mê, không ai có thể giám sát cô nên cô cần phải biết tự giác cẩn trọng.

“Hôm nay tôi biểu hiện tốt lắm mà? Anh không thấy ánh mắt họ nhìn tôi sao?”

Kiều Lộc tin rằng hôm nay cô đã thể hiện xuất sắc, không chỉ “kinh diễm” cả hội trường mà còn giúp Chu hội trưởng tập hợp không ít quyên góp, tuyệt đối khiến một số người có ấn tượng khắc sâu.

Nàng cũng sẽ không bởi vì nhận được một cái vòng cổ sang quý liền khoe mẽ, càng sẽ không bởi vì bản thân là vật hi sinh của hai nhà mà tự ti.

Ngược lại, cô cảm thấy những thứ này là những gì mình đáng được nhận. Họ không chỉ không nên trách cô mà còn nên đưa cho cô nhiều thứ hơn để bù đắp. Dù sao, nếu không có cô, hai nhà cũng sẽ không có một cục diện hai bên cùng thắng như hiện tại.