Kế Hoạch Bỏ Trốn Sau Khi Công Lược Phản Diện Hắc Hóa

Chương 3: Tên đàn ông rác rưởi chết tiệt này!

Nam nữ chính chết đi, thế giới này cũng hoàn toàn sụp đổ.

Bạch Kiều Kiều hoàn hồn, cả người đều không ổn! Đây là thể loại kịch bản máu chó gì thế này?

Hơn nữa... thân phận của nàng chính là vai bia đỡ đạn xui xẻo này sao?

[Chủ nhân, thế giới này có chút khác biệt. Ta chỉ có thể để linh hồn của cô nhập vào người vừa mới chết, hơn nữa người đó còn phải có độ phù hợp linh hồn với cô. Mà nàng ta có độ phù hợp với cô lên đến một trăm phần trăm.]

Nguyên chủ đã chết sao? Trước đó chẳng phải nàng ta vẫn đang sống rất tốt sao?

[Cốt truyện đã bị sai lệch. Nàng ta bị hạ độc.]

"Bên kia là ai!"

Từ xa vọng đến một tiếng quát cảnh giác, khiến tim Bạch Kiều Kiều thắt lại. Đây là… có người đến bắt gian sao?

Ngay lập tức, nàng nhớ đến kết cục của nguyên chủ: Cả đời bị nhốt trong từ đường, không bao giờ được bước ra ngoài...

Bạch Kiều Kiều không kịp nghĩ đến việc vì sao nguyên chủ lại chết, chỉ vội nhìn chàng trai trước mặt với vẻ mặt lo lắng, trong đầu cũng nhớ ra tên của hắn. Nàng khẽ mỉm cười, học theo giọng điệu của nguyên chủ, dịu dàng nói: "Cố lang, hình như chân ta bị trật rồi, chàng có thể giúp ta xem một chút không?"

"Chết tiệt! Sao lại bất cẩn như vậy? Có người sắp đến đây rồi, nàng chịu đựng một chút." Chàng trai lúc này đã có phần hoảng loạn, chẳng còn tâm trí mà giả vờ dịu dàng nữa.

Vừa nói, hắn vừa kéo tay Bạch Kiều Kiều định chạy đi.

Tên đàn ông rác rưởi chết tiệt này!

Bạch Kiều Kiều thầm mắng.

Nàng ngước lên, trong mắt đong đầy nước mắt, dáng vẻ yếu đuối như sắp ngã: "Cố lang, chân ta đau đến mức không thể đi nổi, hay là chàng cõng ta đi?"

Nghe vậy, chàng trai liền sầm mặt xuống.

Sao cô ả này lắm chuyện như vậy!

Nhưng thôi, chỉ cần đưa được nàng ra ngoài, nửa đời sau hắn sẽ được hưởng phúc không hết.

Nghĩ vậy, hắn lập tức gật đầu: "Được, ta cõng nàng."

Bạch Kiều Kiều vui vẻ nói: "Vậy chàng ngồi xuống đi."

Chàng trai làm theo.

Ngay khoảnh khắc hắn cúi xuống, Bạch Kiều Kiều không chút do dự vung bọc hành lý trên tay, nện thẳng xuống đầu hắn.

"Ngươi…"

Chàng trai còn chưa kịp nói hết câu đã lập tức ngất xỉu tại chỗ.

Thấy hắn ngã xuống, Bạch Kiều Kiều còn đá thêm vài cái: "Xin lỗi nhé, vì nhiệm vụ của ta, đành phải hy sinh cái đầu của ngươi rồi."

Đúng lúc này, có người đang đi về phía nàng.

Bạch Kiều Kiều lập tức vứt bọc hành lý trong tay, giả vờ như vừa trải qua một trận kinh hãi.