Hạ Thành đứng giữa sân, hai tay chống nạnh, sắc mặt khó coi.
Gia đình này đúng là có vấn đề! Ban ngày ban mặt lại còn khóa trái cửa, nhốt anh trong nhà là sao?
Anh đứng đó, nghiến răng nghĩ: Tại sao mình lại bị đưa đến đây? Còn Khương Nhã thì sao? Cô ấy đang ở đâu?
Giờ chuyện quan trọng nhất là phải ra ngoài, tìm hiểu xem tình huống bên ngoài thế nào. Hạ Thành thầm nghĩ, chỉ cần trèo qua tường, có khi sẽ thấy một thành phố hiện đại.
Nghĩ là làm, anh chọn một đoạn tường thấp bên cạnh cổng chính, nhún người một cái, leo lên dễ dàng.
Nhưng vừa mới ló đầu ra ngoài, cảnh tượng trước mặt khiến anh đứng hình.
Bên ngoài bức tường… là một cái nhà vệ sinh!
Hạ Thành thở phào nhẹ nhõm. Cũng may tường không cao, chứ nếu không anh mà nhảy thẳng xuống, chắc chắn sẽ rơi đúng hầm cầu!
Anh ngồi vắt vẻo trên tường, còn đang định tiếp tục quan sát thì bỗng nhiên cảm giác được có ánh mắt đang nhìn mình.
Quay đầu lại, anh lập tức thấy một cô gái đứng bên kia sân, tay ôm ghế nhỏ, mặc áo bông vải cũ, tóc tết hai bím, đang trợn mắt nhìn anh.
Bốn mắt chạm nhau.
Hạ Thành sững sờ, cảm thấy rất quen thuộc.
Người trước mặt gầy hơn, trẻ hơn Khương Nhã, nhưng mà… rõ ràng trông giống hệt vợ anh!
Hạ Thành lập tức mở miệng:
“Khương Nhã?”
Cô gái kia cũng trừng mắt nhìn anh, sắc mặt thay đổi liên tục, cuối cùng tức giận quát lớn:
“Hạ Đại Thành! Anh đang làm gì thế? Lại còn trèo tường nhà tôi?”
Hạ Thành cau mày: “…Em không phải vợ anh sao? Khương Nhã?”
Cô gái kia phì một tiếng, vẻ mặt đầy khinh thường:
“Phi! Ai là vợ anh hả? Đồ lưu manh!”
Khương Nhã vừa mở mắt, phát hiện mình đã xuyên không.
Không phải xuyên đến thế giới nào xa lạ, mà chính là cuốn tiểu thuyết mà tối qua cô đọc trước khi đi ngủ.
Câu chuyện này lấy bối cảnh thập niên 70 — 80, thuộc thể loại điền văn.
Nhưng vấn đề là cô không phải nữ chính.
Cô xuyên thành em gái của nữ chính.
Nữ chính Khương Nguyên là một cô gái thông minh, dịu dàng, xinh đẹp, yêu sâu đậm nam chính—một thanh niên trí thức xuống nông thôn.
Sau này, nam chính đưa cô vào thành phố, hai người sống trong khu tập thể cán bộ, có công việc ổn định, cuộc sống ngọt ngào hạnh phúc. Nam chính còn liều lĩnh kinh doanh, mở công ty riêng, giúp nữ chính trở thành bà chủ lớn, được người đời ca tụng là “chim phượng hoàng bay ra từ khe suối”.
Còn nhân vật Khương Nhị Nha — tức là cô bây giờ lại là em gái độc ác của nữ chính.
Khương Nhị Nha tính tình chua ngoa, đố kỵ, suốt ngày tìm cách gây chuyện với nữ chính, không ngừng bôi xấu nam chính, châm chọc, kɧıêυ ҡɧí©ɧ, chia rẽ tình cảm của họ.