Phó Cảnh Thần nhìn đôi mắt đỏ hoe của cô, đầu ngón tay khẽ run lên, thế nào cũng không thể ra tay được.
Hàng mi dày của Dư Ca run rẩy kịch liệt, nước mắt đọng lại nơi hốc mắt, cô không thể tin được nhìn anh ta, giọng nói cũng run rẩy: "Phó Cảnh Thần, anh định đánh tôi sao?"
Đôi mắt cô long lanh, ẩn chứa một sự bi thương mỏng manh.
Bàn tay Phó Cảnh Thần khẽ co lại, trái tim cũng bị giọt nước mắt rơi xuống từ khóe mắt cô siết chặt, đau nhói. Anh ta bất lực hạ tay xuống.
Nhưng giây tiếp theo, một cái tát mạnh mẽ giáng xuống mặt anh ta, tiếng vang chát chúa khắp phòng.
Dường như Dư Ca đã dồn hết sức lực cả đời để tát người đàn ông này.
Dấu tay đỏ thẫm hằn trên gương mặt trắng trẻo của Phó Cảnh Thần, năm dấu ngón tay rõ ràng, nơi khóe miệng anh ta đã rỉ máu.
Cô giơ tay tát anh ta một cái, lùi về sau mấy bước, trên mặt không còn chút đau lòng nào. Dư Ca xoa xoa tay đầy tiếc nuối, sau đó cười rạng rỡ nhìn anh ta: "Phó Cảnh Thần, diễn xuất của tôi thế nào?"
Cô vừa tự khen vừa cười kiêu ngạo: "Tôi thấy, rất xuất sắc đấy chứ."
Phó Cảnh Thần trợn mắt nhìn cô, ánh mắt đỏ ngầu, sâu trong đồng tử ẩn chứa cơn thịnh nộ, gào lên: "Dư Ca!"
Mẹ Dương nhìn thấy con trai mình bị đánh, hai mắt mở to, hét lên một tiếng chói tai rồi chỉ tay vào Dư Ca mà chửi rủa.
Dư Ca lại lùi thêm vài bước, đề phòng Phó Cảnh Thần sẽ ra tay với cô. Sáu vệ sĩ lập tức đứng chắn trước cô, cô chỉ hờ hững nhìn anh ta qua những người đó, cười càng thêm ngông cuồng, nhướng mày kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
"Nếu anh dám không ly hôn với tôi, hôm nay không ai có thể sống mà bước ra khỏi đây."
Ánh mắt cô lướt qua bụng người phụ nữ kia, khóe môi nhếch lên nụ cười nhẹ nhàng nhưng đáy mắt lại toát lên sự độc ác lạnh lùng: "Ồ, tình nhân nhỏ bé của anh cùng đứa con trong bụng, tôi cũng sẽ giải quyết luôn."
Ánh mắt cô đầy điên cuồng, tràn ngập hơi lạnh, nhìn chằm chằm Phó Cảnh Thần, khóe môi lạnh lẽo nhếch lên: "Tất cả cùng chết đi, cá chết lưới rách, tôi chẳng thiệt thòi gì cả."
Phó Cảnh Thần siết chặt nắm đấm, hận không thể xé xác cô ra thành từng mảnh!
Nhưng Dư Ca chẳng hề nao núng, nhìn thẳng vào anh ta, lạnh lùng ra lệnh cho người ném thỏa thuận ly hôn xuống trước mặt anh ta: "Ký đi."
Phó Cảnh Thần khựng lại, đưa tay lau vết máu bên khóe môi, ánh mắt lạnh lùng phức tạp nhìn cô.
Mẹ Dương liếc nhìn bản thỏa thuận ly hôn, hai mắt bừng sáng, vội vàng nhặt lên xem. Khi nhìn thấy nội dung, bà ta lập tức tức giận quát lên: "Cô muốn năm trăm triệu? Dư Ca, cô tham lam quá đấy!"