Tiểu Tiên Nữ Biết Thả Thính Của Đại Lão Bệnh Kiều U Ám

Chương 9

Ngón tay Hoắc Yếm khẽ động, anh ngước mắt lên, quay đầu nhìn Trương Khải Nhạc với vẻ mặt vô cảm. Trương Khải Nhạc giật mình, nuốt trọn câu nói đang định thốt ra. Cậu ta từng chứng kiến Hoắc Yếm nổi giận, hậu quả sẽ chết người thật sự. Cậu ta không dám.

Hoắc Yếm quay người rời đi, Trương Khải Nhạc vội vàng đuổi theo. Phía sau, Bùi Tinh nhìn theo hướng Hoắc Yếm bỏ đi, gương mặt biến sắc.

Tang Dụ chớp mắt, cúi xuống nhặt chiếc bật lửa mà người con trai kia để quên trên mặt đất. Đứng dậy cũng định rời đi.

"Đứng lại!" Bùi Tinh đang bực tức không biết trút vào đâu, lúc này trong rừng nhỏ cũng không còn ai, cô ta thẳng thừng chặn Tang Dụ lại.

"Có chuyện gì vậy, bạn học?" Tang Dụ giữ vẻ mặt ngây thơ vô tội, vẫn là dáng vẻ mềm mại dễ thương, giọng nói ngọt như mật ong. Nhưng với Bùi Tinh, đó rõ ràng là đang cố tình quyến rũ đàn ông.

"Cậu là học sinh chuyển trường mới à?" Bùi Tinh nói với giọng điệu đầy châm chọc: "Cậu học trường cấp ba nào thế? Đồ đĩ! Là truyền thống trường cậu đấy à? Giờ lên đại học rồi vẫn thế này ư?"

Tang Dụ lặng lẽ nhìn cô gái xinh đẹp mà ngang ngược trước mặt, gương mặt bình thản không phản ứng.

Bùi Tinh nhíu mày, trong lòng đầy hận ý: "Cậu điếc à? Hay thực sự vô liêm sỉ đến mức bị chửi cũng không tức?"

Tang Dụ cúi đầu, mím môi, thở dài khẽ đến mức không ai nghe thấy, lẩm bẩm: "Thôi được rồi."

Bùi Tinh không nghe rõ cô nói gì, chỉ cho rằng cô gái đang cúi đầu giả vờ đáng thương. Cô ta liếc nhìn xung quanh, xác định không có ai, lại vừa tránh được camera, cúi xuống nhặt một mảnh đá sắc nhọn.

Nhưng ngay khi vừa định đứng dậy, Bùi Tinh bỗng thấy Tang Dụ vẫn luôn im lặng ngoan ngoãn đột nhiên nhíu mày, biểu cảm lạnh lùng, giơ tay lên chém mạnh vào cổ cô ta.

"Anh Yếm..."

Trương Khải Nhạc vẫn đang nghĩ về chuyện anh Yếm bắt nạt bạn học mới trong rừng nhỏ, đi không để ý đâm sầm vào Hoắc Yếm phía trước.

Hoắc Yếm quay người lại, nhướng mắt liếc nhìn cậu ta một cái.

Trương Khải Nhạc lập tức tránh sang một bên, tay ôm lấy đầu thầm nghĩ: "Mịa, đúng là anh Yếm, cứng thật."

Không biết lúc nãy bạn học kia có đau đến phát khóc không.

Mà anh Yếm lại bỏ đi như vậy, để bạn học một mình ở lại rừng nhỏ với Bùi Tinh, đúng là hành động của một tên khốn nạn mà.

Đương nhiên Hoắc Yếm không biết Trương Khải Nhạc đang nghĩ gì, anh chỉ sờ túi và phát hiện bật lửa của mình bị rơi mất.

Chắc là do cô bé lúc nãy làm rơi.

Anh quay người hướng về phía rừng nhỏ.

"Anh Yếm đi đâu thế? Sắp vào học rồi!" Trương Khải Nhạc ôm trán hét lên, thấy Hoắc Yếm đi về phía rừng nhỏ thì thầm thở phào nhẹ nhõm.