Bà ta làm đại tế ti nhiều năm như vậy, chưa từng nhìn nhầm. Tô Thanh không chỉ nhìn nhầm, còn nhanh như vậy mang thai.
Tô Thanh nhấc chân ra khỏi hang động.
Vừa ra ngoài, tiếng bàn tán đột nhiên dừng lại, cô còn chưa lên tiếng. Giống cái Tang Du đi theo Trác Dương lộ vẻ mặt hưng phấn tiến lên kéo cô.
“Mau, mau đưa cô ta đến động giống cái!”
“Ha ha, xem cô ta lần này còn chiếm giữ thủ lĩnh thế nào.”
Đại tế ti trầm mặt nghiêm túc tuyên bố.
“Cô ấy mang thai rồi, mấy ngày nữa sẽ sinh, nếu để tôi phát hiện có người làm hại cô ấy, đừng trách ta không khách khí.”
Tiếng công kích đột ngột dừng lại, các giống cái đều ngây người, giống đực đi theo cũng kinh ngạc.
Tô Thanh mang thai, eo nhỏ nhắn của cô, sao có thể mang thai?
Mọi người lại đưa mắt nhìn Trác Dương to con thô kệch, mang theo vài phần dò xét.
Trác Dương là giống cái có năng lực sinh sản cao cấp nhất bộ lạc, sau khi trưởng thành liền có thú phu, ở bên thủ lĩnh lâu hơn Tô Thanh, thời gian mang thai của cô ta hình như ngắn hơn Tô Thanh.
Nói cách khác, năng lực sinh sản của Tô Thanh, thật ra là cao cấp hơn Trác Dương?
Điều này không thể nào?!
Trác Dương cảm nhận được ánh mắt dò xét của thú nhân, nắm tay siết chặt, Tô Thanh năng lực sinh sản cấp thấp, sao có thể so sánh với cô ta, đám thú nhân này mù rồi sao.
“Không đúng, thủ lĩnh căn bản không thể để Tô Thanh mang thai con nối dõi, đứa bé trong bụng cô ta không phải của thủ lĩnh.”
Trác Dương đột nhiên phản ứng lại, đôi mắt sáng lên, nhìn chằm chằm Tô Thanh.
Một hòn đá ném xuống mặt hồ dậy sóng, thú nhân đang chìm trong kinh ngạc, bị một câu nói của Trác Dương làm cho tỉnh táo.
“Cô ta chính là sợ không thể mang thai, bị thủ lĩnh không coi trọng, mới tìm giống đực khác, đứa bé không phải của thủ lĩnh.”
“Thủ lĩnh là thú nhân thiên giai, đừng nói Tô Thanh, Trác Dương cũng không thể mang thai.”
Thú nhân bàn tán xôn xao, đại tế ti cau mày.
Thú nhân khác bà ta không quản được, nhưng thủ lĩnh thì khác, nếu hỗn loạn huyết mạch, nguy hại đối với bộ lạc Bạch Lang không thể tưởng tượng được.
“Đứa bé trong bụng là của ai?”
Đại tế ti tin lời Trác Dương, lớn tiếng chất vấn.
Tô Thanh cười lạnh.
“Đừng dùng cái đầu bẩn thỉu của các người để nghĩ về tôi, đứa bé là của Lam Chiến, tôi rõ hơn ai hết.”
“Đại tế ti, đừng bị cô ta lừa. Cô ta tới năng lực sinh sản còn không có, không thể mang thai con của thủ lĩnh.” Trác Dương lớn tiếng dẫn dắt dư luận.
Tang Du phụ họa: “Tô Thanh quá không biết xấu hổ, thủ lĩnh ăn ngon ở tốt cung cấp cho cô ta, cô ta lại mang thai con của giống đực khác.”
“Đứa bé nhất định là của Lam Kỷ, hai người khá thân thiết, trước kia Lam Kỷ chỉ thích cô ta. Bộ lạc không cho phép anh em cùng vợ, Tô Thanh thật đáng ghét!”
Tô Thanh nghe thấy những lời bàn tán xôn xao cau mày, trong mắt nhẫn nhịn tức giận.