(NP) Thú Thế: Mỹ Nhân Kiều Diễm Mang Thai, Giống Đực Tuyệt Tự Điên Cuồng Cưng Chiều

Chương 15

Huống chi, cô gần đây vẫn luôn đi theo thủ lĩnh, thủ lĩnh là thiên giai, hoàn toàn không thể để lại con nối dõi.

Tô Thanh ghét bỏ quét qua, đám giống cái này không chỉ mù còn không có não, nhà ai ăn béo chỉ béo bụng không béo chỗ khác.

“Tô Thanh cô có ánh mắt gì vậy, Trác Dương bây giờ mang thai rồi, tôi thấy cô mau qua cầu xin cô ấy, để cô ấy truyền thụ cho cô chút kinh nghiệm.”

Giống cái Tang Du bên cạnh Trác Dương đắc ý nhắc nhở một câu, không biết còn tưởng rằng là cô ta mang thai đấy!

Mấy người hóng chuyện, trực tiếp chặn Tô Thanh lại, không cho cô đi.

Tô Thanh cười lạnh một tiếng.

“Bụng bầu của tôi còn lớn hơn cô ta, tôi thấy muốn thỉnh giáo cũng là cô ta đến tìm tôi thỉnh giáo. Chó ngoan không chắn đường, tránh ra!”

Cô ngay cả đống zombie còn dám xông vào, mấy giống cái cô không sợ.

Giống cái bị Tô Thanh chỉ chó mắng mèo mặt xanh mét, bọn họ là sói tôn quý, không phải chó hèn hạ!

Trác Dương tiến lên một bước, nâng bụng bầu không rõ ràng lắm, vẻ mặt kiêu ngạo.

“Ôi chao, có thủ lĩnh chống lưng đúng là không giống nhau, miệng lưỡi sắc bén, không mang thai ngươi còn giả mang thai, còn nói mang thai sớm hơn tôi, cô tự lừa mình dối người thôi phải không?”

“Cô đừng quên, thủ lĩnh thiên phú thiên giai, tôi đều không thể mang thai, cô là một giống cái ngay cả năng lực sinh sản cũng không đo ra được, càng không thể mang thai.”

Trác Dương nói chắc như đinh đóng cột, các giống cái bị cô ta xúi giục, nhao nhao nhảy ra.

“Giả mang thai phẩm hạnh bại hoại, phải đưa đến động giống cái để giống đực phát tiết.”

Các giống cái sáng mắt lên.

Đưa Tô Thanh đến động giống cái, Trác Dương cũng mang thai, mất đi hai đối thủ cạnh tranh lớn, bọn họ có cơ hội giành được sự ưu ái của thủ lĩnh càng lớn.

Các giống cái hưng phấn, nhao nhao giơ tay ra, muốn xé rách Tô Thanh.

Tô Thanh lạnh lùng quét qua Trác Dương, đối diện với ánh mắt đắc ý của cô ta, cười lạnh một tiếng.

Cô giơ chân lên ra sức quét, đá văng giống cái muốn làm hại cô ra.

“A!”

“Tô Thanh, cô sao dám.”

Giống cái bay ngược ra ngoài, kinh hãi trợn to mắt, Tô Thanh nhìn có vẻ gầy yếu hơn bọn họ, sao lại có sức lực lớn như vậy.

Tô Thanh không cho bọn họ có cơ hội phản ứng, ôm bụng từng bước đi lên trước, giẫm lên mu bàn tay của một giống cái, vừa rồi giống cái này muốn ra tay ám hại, coi cô là đồ ngốc sao.

“A! Tô Thanh, dừng tay, đau, đau.”

Trên khuôn mặt trắng nõn của Tô Thanh tràn đầy ý cười dịu dàng, lời nói ra lại bá đạo mười phần.

“Tôi quả thật mang thai rồi, nhưng các người lại khẳng định ta giả mang thai, đã vội vàng để ta thu thập. Vậy thì để đại tế ti đến, để bà ta xem xem, tôi rốt cuộc có mang thai hay không?”

Ánh mắt Trác Dương chớp động, còn chưa lên tiếng, giống cái nằm trên đất liền giãy giụa bò dậy.

“Đúng, đại tế ti công bằng nhất, đến lúc đó ngươi bị ném đến động giống cái đừng có hối hận.”