Xuyên Thành Ác Độc Dẫn Đường, Tôi Bị Cuốn Vào Điên Phê Tu La Tràng

Chương 1

“Chủ nhân, lính gác có tinh thần thể là xà mà chúng ta vừa bắt đã tỉnh lại rồi!”

Thiếu niên vận đồ tác chiến bó sát màu đen quỳ một gối xuống đất. Đôi tai mèo mềm mại trên đỉnh đầu khẽ run rẩy. Trong tay hắn là một chiếc roi da đen tuyền, giọng nói cung kính:

“Cây roi này có chút bẩn. Chủ nhân có muốn đổi sang roi màu hồng nhạt để dạy dỗ tên kia không?”

“Cậu vừa nói gì? Dạy dỗ ai?”

Trì Âm đang ngồi trên ghế lập tức mở to mắt, vẻ mặt ngơ ngác nhìn cây roi nhuốm máu trước mặt. Cô suýt chút nữa thì buột miệng chửi thề!

Cái quái gì đang diễn ra thế này!

Rõ ràng cô chỉ chợp mắt một lúc, thế nào vừa tỉnh dậy đã xuất hiện ở nơi này?

“Nếu chủ nhân không thích lính gác kia, ta có thể xuống hầm ngầm bắt thêm vài tên lính gác ngoan ngoãn hơn để ngài chơi đùa.”

Ngừng một lát, thiếu niên lấy hết can đảm ngước mắt nhìn lên. Đôi đồng tử trong veo như hắc diệu thạch khẽ động, hàng mi dài khẽ run, đôi tai mèo nhỏ trên đầu cũng đỏ ửng. Ánh mắt hắn thành kính như thể đang dâng hiến chính mình.

“…Hoặc là… ngài cũng có thể chơi đùa với ta.”

“…”

Khóe miệng Trì Âm giật giật liên tục. Ánh mắt cô đảo qua cây roi trong tay thiếu niên, từng giọt máu đỏ tươi trên cây roi còn đang nhỏ xuống tí tách.

Sau đó, cô lại nhìn đến khuôn mặt tuấn tú đáng yêu của thiếu niên. Khuôn mặt ấy hiện rõ vẻ chờ mong và xấu hổ không sao hiểu được.

“…”

Xong rồi. Cô gặp phải một tên cuồng M chính hiệu.

“Ra ngoài ngay!” Trì Âm nghiến răng.

“Vâng…” Thiếu niên không dám cãi, đôi tai mèo trên đầu cụp xuống đầy thất vọng, nhưng ánh mắt vẫn lưu luyến dừng trên người Trì Âm.

“Vậy… còn lính gác ở phòng đồ chơi, chủ nhân muốn xử lý thế nào?”

“Tùy cậu!” Trì Âm bực bội nhíu mày.

Đôi mắt thiếu niên bỗng sáng lên, khóe môi đỏ khẽ nhếch, lộ ra nụ cười tàn nhẫn. Cây roi trong tay hắn siết chặt hơn.

“Tuân lệnh!”

Cánh cửa đóng lại trong im lặng. Trong phòng chỉ còn lại mình Trì Âm.

Cô ôm đầu, phát điên gào thầm: “Cái tình huống quái quỷ gì thế này! Chẳng lẽ mình đang mơ sao?”

Nhưng kể cả là mơ, cô cũng không thể nào mơ thấy loại tình huống khiến mặt mình nóng bừng thế này chứ?!

Hết roi rồi lại đến “chủ nhân”… Quá mất mặt đi!

Ngay khi Trì Âm định tự véo mình để tỉnh lại, trong đầu cô bỗng vang lên một giọng nói điện tử dồn dập:

[Tít! Phát hiện có người xâm nhập vào thế giới trong sách. Vui lòng xác nhận cốt truyện.]