Xuyên Không Tôi Làm Mẹ Vai Ác

Chương 9: NT1

Trong một thế giới có cấp bậc phân bậc rõ rệt về giới tính, việc một Alpha mắc hội chứng đa nhân cách và hội chứng siêu nam, là điều bình thường ở nơi đây, nơi đây nơi mà những con người này đang phải chịu đựng nỗi sợ hãi và ám ảnh kinh hoàng ấy.9 giờ 30 phút tối, ngõ tối khuất sau cục cảnh sát đang diễn ra một vụ gϊếŧ người.

"Này thằng kia tay chân nhanh nhẹn chút." Một gã dữ tợn đang kéo và ném một tên Alpha xang chỗ khác ngã nói thêm:

"Không nhanh được tao tới."

Gã nhanh chõng chặt xác rồi bắt đầu phân hủy xác.

Bíp.... Bíp... Đùng

"Phù."

Trong ngõ sâu bước ra một người mặc trên người một bộ áo sơ mi đen, hắn nhìn xuống đám người do cái bẫy của mình mà bị nổ chết, cảm thấy hài lòng với tác phẩm của mình gã châm thuốc rồi lạnh lùng bỏ đi.

Chiếc bật lửa bị ném xuống tiếp tục gây thêm một vụ nổ nữa, nơi này gần sở cảnh sát, những điều này đã được cảnh sát chú ý.

"Tên đó lại xuất hiện ở gần đây một lần nữa."

"Hắn ta chắc chắn đang uy hϊếp chúng ta trắng trợn."

"Các người nói thì hay nhưng hãy thử đến đó và bắt hắn lại đi."

"..."

Không ai lên tiếng cho việc này cả vì ai cũng biết tên ác ma đó, chính là đứa con được lục lão yeu thích nhất, cho dù hắn ta có là một Alpha dị tật thì vẫn là kẻ được yêu thích nhất, là vị vua không ngai của vực đen.

Kẻ được coi là vị vua không ngai của vực đen hiện tại, đang nhàn nhã ngồi uống trà và chờ đợi bó hoa của mình được bí xong.

"Quý khách hoa của ngài đã được bó xong, chúc ngài có một ngày hẹn hò thật tuyệt vời."

"Cảm ơn." Hắn nhận lấy bó hoa và cười nhẹ rồi bước khỏi của hàng hoa, thầm suy nghĩ về buổi hẹn hò lần này của mình.

Đến cửa của một tiệm bánh ngọt, hắn lập tức nhìn thấy cậu.

Chàng thiếu niên với mái tóc trắng, đôi mắt màu đỏ như ruby cùng với khuôn mặt nhỏ nhắn, cùng làn da trắng như bạch ngọc, hiện tại đang nhàm chán duỗi người như con mèo nhỏ lười biếng.

Hiển nhiên cậu đang là tâm điểm ở đây.

Thấy vậy hắn cười nhẹ bước vào: "Bé con, đợi anh có lâu không."

Nghe vậy cậu thiếu niên ngẩm đầu lên đôi mắt xinh đẹp như lưu ly, nhìn hắn đầy tội nghiệp :

"Nhớ anh." Một câu nói cùng ánh mắt đang thương của cậu trực tiếp hạ đo ván hắn, kẻ được gọi tên là vị vua không ngai.

Thấy vẻ đáng thương của cậu, hắn cười nhẹ rồi nhỏm người qua phía cậu rồi hôn cậu một cái.

Thấy vậy cậu cũng chỉ cười nhẹ, cũng trực tiếp khiến tim hắn ngọt đến tan ra, hôm nay hai người đi hẹn hò, vui chơi là chủ yếu.

Thật ra cậu là Ninh Bảo một nhân viên của cục xuyên nhanh, hiện tại đang thực hiện một nhiệm vụ làm người qua đường của thế giới này, trước khi đi nó còn nói là, đừng chơi quá đà phải biết điểm cuối, nhưng cậu nghĩ rằng cũng chẳng sao, và đã yêu đương qua mạng và gặp được hắn, một người bạn trai trong mắt cậu là quá hoàn hảo, hắn đẹp trai, gia cảnh tốt, lại hào phóng, đã thế còn là Alpha cấp cao nữa chứ.

Đang lâng lâng với suy nghĩ của bản thân thì chợt tỉnh một, vì hệ thống vừa mới kết nối lại với cậu.

[Aaaaaa, kí chủ chạy đi tên phản diện đang ở bên cạnh cậu kìa.]

Phản diện gì chứ bạn trai tao mà, mới quen qua mạng.

[Hắn ta chính là ten phản diện, trong nguyên tác, gϊếŧ người không ghê tay, lại còn yêu qua mạng để gϊếŧ người nữa chứ ]

Hức... Mày đùa tao thôi đúng không.

[Ha, ai đùa chứ hắn ta là Lục Yến phản diện siêu nguy hiểm.]

Đúng thật chạy sao giờ.

"Bé con, bảo bối..."

"Dạ."

"Tại sao nãy giờ anh gọi bé không thưa." Hắn hỏi cậu còn ánh mắt như đang khoá chặt con mồi lại.

Nghe thấy tiếng gọi của hắn cậu ngẩng đầu lên nhìn hắn với ánh mắt ấm ức, nhìn thấy vậy hắn cúi xuống nhìn cậu, rồi khẽ soa soa đầu cậu.

"Bé con mệt rồi đúng không."

"Dạ." Cũng coi như hắn cho cậu một bậc thang leo xuống đi.

Nghe vậy hắn không nói gì mà chực tiếp nói: "Anh đưa em về nhé."

Cậu chỉ gật gật đầu, sau khi về đến nhà liền nhanh chóng chặn hắn, soá tài khoản, trực tiếp muốn trốn khỏi nơi này, cậu xót ruột đi qua đi lại trong nhà, cũng không nghĩ nhiều mà cũng đã một tháng trôi qua.

Mọi truyện vẫn gió yên sóng lặng bỗng một buổi tối nọ.

Đang ở trong nhà bỗng cậu nghe được tiếng gõ cửa, rồi đạp cửa chưa kịp hiểu chuyển gì thì cảnh cừa đã văng ra.

Hắn thong dong bước từ bên ngoài vào trên người dính đầy máu dùng một ánh mắt âm trầm nhìn cậu.

Thịch...thịch tiếng tim đập như trống của cậu vang lên, cậu vô thức nuốt nước bọt, sợ hãi muốn lùi ra sau.

Hắn nhanh tay kéo cậu lại vào trong l*иg ngực.

"Suỵt... Bé thỏ con ơi em không chốn thoát được đâu."

Người ta đồn rằng hắn đã tìm được nửa kia của mình rồi, nhưng cũng có kẻ cố chấp không tin điều đó.

Hiện tại hắn đang ôm cậu thật chặt, đang làm chuyện thân mật nhất.

"A, ha, bé con nuốt hết đi đừng để chảy ra ngoài, ức... Ha, ha, bé con sinh cho anh những bé thỏ con giống em được không."

"Chụt... Ha, hà, hà, ha,..."

Từ giây phút gặp mặt em đã xác định là của tôi.

_____

Tác giả: hello tui đã quay lại rồi đây, cảm ơn các bạn nếu vẫn đang chờ đợi bộ truyện này nhé, hiện tại tôi vẫn đang lười biếng lắm.

Cá cũng tự thấy hỗi lỗi với bản thân mình.:() :))

Cái sự lười biếng này nhưng 1045 chữ cũng là thứ dữ với cá rồi nên là, như thường lệ nhé.

Chúc mọi người ngủ ngon.