Trở Thành Mỹ Nhân Vạn Người Mê Trong Tận Thế

Chương 4.1: Tiến Sĩ Phương

Tiến sĩ Phương đeo chiếc gọng kính viền vàng, đôi mắt đào hoa sau lớp kính kia luôn nhìn Tô Thấm một cách dịu dàng.

Ngoại hình tiến sĩ Phương rất đẹp, ngũ quan trên khuôn mặt của anh đều tinh xảo mang lại cảm giác không chân thật.

Không chỉ như vậy, giọng nói của tiến sĩ Phương vô cùng êm ái, giống tiếng đàn ưu nhã của cello, anh vẫn luôn dùng âm thanh ôn nhu ấy để giải thích cho Tô Thấm những vấn đề mà cậu không hiểu.

Đồng thời, tiến sĩ Phương cũng sở hữu vóc dáng cao ráo nhưng lại có phần mảnh khảnh, có lẽ vì thường xuyên làm việc với cường độ cao khiến cơ thể anh bị hao mòn.

Tiến sĩ Phương rất thích sạch sẽ, vô cùng yêu thích sự sạch sẽ, trang phục thí nghiệm cùng áo blouse trắng chưa từng dính bất kỳ vết bẩn nào, đồ vật riêng tư của anh tuyệt đối không cho phép người khác chạm vào.

Trước kia từng có một bạn học nam yêu thích điên cuồng tiến sĩ Phương trộm ly nước của anh đi, tiến sĩ Phương không chỉ ném vỡ ly nước kia trước mặt mọi người mà còn đuổi bạn học nam kia ra khỏi phòng thí nghiệm của anh.

Sau đó mọi người trong phòng thí nghiệm đều lần lượt rời đi, cuối cùng thì chỉ còn lại một mình Tô Thấm.

Tô Thấm cảm thấy do cậu quá sợ tiến sĩ Phương sẽ tức giận nên luôn dọn dẹp tất cả các đồ vật sạch sẽ, nói chuyện với tiến sĩ Phương thì cũng muốn cách xa anh hai bước, cậu lo lắng việc mình hô hấp sẽ làm ô nhiễm không khí xung quang tiến sĩ Phương, do đó mà cậu mới bảo vệ được vị trí của mình.

Trước kia đôi khi tiến sĩ Phương sẽ xoa đầu hoặc bóp má của cậu, nhưng từ vụ bạn học nam kia bị đuổi thì Tô Thấm chủ động kéo khoảng cách xã giao ra.

Không thể khiến tiến sĩ Phương hiểu lầm rằng mình thích anh ấy được, như vậy thì cậu cũng bị đuổi đi mất.

Thế mà bây giờ 881 lại muốn cậu đi xoa đầu của tiến sĩ Phương…

Thật vất vả mới duy trì được khoảng cách xã giao an toàn mà lại phải bị nhiệm vụ của 881 phá tanh bành.

Cốc, cốc, cốc.

Âm thanh của từng lần gõ cửa như gõ mạnh vào trong lòng cậu, lòng bàn tay cậu vì lo lắng mà không khỏi nắm lấy vạt áo, sau đó cậu yên lặng chờ đợi Phương Hành Tung ra mở cửa hoặc gọi cậu vào.

“Sao thế?” Phương Hành Tung ra mở cửa hỏi.

Do Phương Hành Tung đeo kính nên Tô Thấm không thể nhìn rõ được biểu cảm trên mặt anh, nghĩ đến việc tiếp theo mình phải làm với anh khiến Tô Thấm hơi khẩn trương, cuối cùng thì việc này cũng liên quan đến vấn đề sinh tồn của bản thân trong căn cứ.

Phương Hành Tung lùi lại về phía sau nửa bước để Tô Thấm vào trong.

Ngũ quan trên khuôn mặt anh sắc nét, trên sống mũi cao thẳng là chiếc gọng kính viền vàng, giúp khí chất của anh thêm phần nho nhã. Phía sau mắt kính là đôi mắt đào hoa thâm thuý lại sáng ngời, phần đuôi mắt hơi cong lên giống vầng trăng khuyết, khi anh cười rộ lên dường như nở rộ đoá hoa đào mê người. Tóc của anh chỉnh tề được vén ra sau tai, lộ trán ra, lại càng giúp sự thông minh cùng giỏi giang của anh được thể hiện. Làn da của tiến sĩ trắng nõn, ánh lên sự khỏe mạnh, bờ môi hơi cong giống như đang mỉm cười nhẹ, mang lại cho người khác một loại cảm giác dịu dàng thân thiện.

Tô Thấm vẫn hơi do dự nắm lấy vạt áo mình, việc giả vờ đáng thương thì cậu cũng có chút kinh nghiệm, nhưng việc vô tình chạm vào người khác như này thì cậu chưa từng làm.

“Tiến sĩ, gần… Gần đây anh làm việc rất vất vả phải không.”

Ngón tay Tô Thấm xoa nắn góc áo của bản thân, cậu không chỉ cúi đầu mà ánh mắt còn nhìn trái nhìn phải bởi vì cậu không dám ngẩng đầu lên nhìn Phương Hành Tung một cái.

Phương Hành Tung nghiêng đầu nhìn Tô Thấm.

Thiếu niên trước mặt bẩm sinh đã sở hữu một đôi mắt hạnh, trong ánh mắt như hiện lên tia nước long lanh. Hiện tại, cậu hơi cúi đầu, lộ ra biểu cảm ngượng ngùng. Hai má Tô Thấm hiện lên tầng đỏ ửng nhàn nhạt, tựa như đóa hoa đào mới nở ngày xuân, khiến người khác không khỏi yêu mến. Hàng lông mi thật dài kia giống cánh bướm rung nhẹ nhàng, dường như đang che giấu nội tâm bất an.

Bờ môi của cậu mấp máy, như muốn nói gì đó, rồi lại ngượng ngùng không dám mở lời. Ngón tay cậu vì lo lắng mà nghịch góc áo, bộc lộ ra sự khó khăn của cậu.

Tầm mắt Phương Hành Tung lợi dụng lúc Tô Thấm không để ý mà anh nhìn từ gương mặt, vòng eo mượt mà đến bờ mông cong cũng không chịu bỏ qua.