Hắn là võ tướng, lần này lại xa nhà đã lâu, cứ thế giày vò nàng đến sống dở chết dở, đến mức môi cũng bị cắn rách.
Gần canh tư, hắn dừng lại mặc quần áo, rời khỏi Kim Phúc Viện.
Hắn vẫn luôn như vậy, đến đây chỉ vì chuyện đó. Xong việc, nàng cũng hết tác dụng,, không đáng để hắn ở lại thêm một khắc nào.
Tiết Nghi Ninh nằm trên giường một lúc, rồi đứng dậy gọi Ngọc Khê: "Chuẩn bị nước tắm."
Ngọc Khê biết nàng thích sạch sẽ, mỗi lần sau chuyện chăn gối đều phải tắm rửa lại, nên đã chuẩn bị sẵn, chỉ chờ nàng lên tiếng là mang nước tắm vào.
Tắm rửa xong, thay ga giường mới, nàng mới nằm xuống, ý thức đã mơ hồ, nhưng lại không ngủ được, nhắm mắt nằm một lúc, liền rơi một giọt nước mắt.
Làm phu nhân Lạc gia, đúng là không dễ dàng.
Mới chợp mắt một lát đã đến canh năm, nàng lại phải dậy.
Lạc gia vốn là một gia đình võ quan nhỏ ở U Châu, Lạc Tấn Vân là cận vệ bên cạnh Tiết độ sứ U Châu, sau đó Tiết độ sứ lấy danh nghĩa "Thanh quân trắc" khởi binh, Lạc Tấn Vân theo Tiết độ sứ chinh chiến nhiều nơi, lập nhiều công lớn.
Về sau Tiết độ sứ chiếm được kinh thành, lập ra triều đại mới, Lạc Tấn Vân cũng được phong làm Trung nghị hầu, Trấn Quốc đại tướng quân.
Lão phu nhân mới đến kinh thành, dọn vào phủ đệ này hai năm trước, bà xuất thân là con gái nhà tiểu thương, lại là vợ võ quan nhỏ, nên không biết cách quản lý một phủ đệ lớn trăm người.
Tiết Nghi Ninh thì khác, Tiết gia là dòng dõi thư hương, gia đình thế gia, tổ phụ từng là Thái phó tiền triều, phụ thân cũng là Hàn lâm đại học sĩ tiền triều, nàng là trưởng nữ, phải làm chủ mẫu, nên từ nhỏ đã học cách quản lý hạ nhân, sắp xếp sổ sách, đối nhân xử thế, lễ nghĩa ngày tết, ma chay cưới hỏi, từ khi nàng về nhà chồng, lão phu nhân đã giao việc quản gia cho nàng.
Đó cũng là lý do tại sao Lạc Tấn Vân lạnh nhạt với nàng, mà người nhà họ Lạc vẫn không dám xem thường nàng, vì dù sao nàng cũng là người quản lý hậu viện.
Đúng là có chút địa vị, nhưng cũng là đổi bằng sự vất vả.
Hai khắc sau canh năm, điểm mão, gặp gỡ các quản sự, phân phó xong mọi việc đã là lúc mặt trời mọc, phải đi thỉnh an lão phu nhân, hầu hạ bà ăn sáng, báo cáo xong việc quan trọng mới được trở về, lúc này nàng mới được ăn sáng.
Sau khi ăn sáng khoảng một canh giờ, Tử Thanh theo lời dặn trước đó của nàng, mang đến một chén thuốc đen ngòm.