Bánh Ngọt Nhỏ

Chương 8: Nhất kiến trung tình 2

Editor: Yna

Trên đường đi, nữ quỷ tuy không còn khóc lớn, nhưng nói được vài câu vẫn không kìm được mà khóc nức nở.

Nữ quỷ nói: "Tôi thật sự không dám nghĩ, chồng tôi phát hiện tôi chết sẽ có biểu tình gì. Hu hu, anh ấy... anh ấy yêu tôi như vậy.”

Khương Bính nói: "Đừng buồn nữa, anh ấy yêu cô như vậy, anh ấy cũng không muốn cô đau lòng đâu."

Nữ quỷ nói: "Chồng tôi hồi nhỏ rất nghèo, chịu bao nhiêu khổ cực, tôi vốn hy vọng anh ấy sau này sẽ luôn vui vẻ, hu hu..."

Trên đường đi, nữ quỷ kể cho Khương Bính nghe câu chuyện tình yêu của họ, vô cùng gian nan trắc trở.

Chồng của nữ quỷ là người nhà quê, gia cảnh rất nghèo khó, nhưng nghe nói rất đẹp trai, liều mạng học hành làm việc đến thành phố lớn, gặp gỡ nữ quỷ.

Nữ quỷ đối với hắn nhất kiến chung tình, cảm thấy hắn có thể chịu khổ, ại biết quan tâm người khác, liền bắt đầu hẹn hò với hắn ta. Chỉ tiếc đường tình gập ghềnh, người nhà nữ quỷ đều phản đối, cho rằng người đàn ông quá nghèo, chỉ có ngoại hình là tạm được.

Nữ quỷ bất chấp sự phản đối của gia đình, cuối cùng kết hôn với chồng mình, nhưng kết hôn chưa đầy một năm, hạnh phúc quá ngắn ngủi.

Nữ quỷ khóc nói: "Người nhà của tôi có thành kiến đối với chồng tôi, tôi cứ thế mà chết, chồng tôi về sau phải làm sao bây giờ, nói không chừng anh trai và em gái của tôi sẽ dùng hết biện pháp đuổi chồng tôi ra khỏi cửa, hu hu..."

"Cái này..." Khương Bính không biết nên nói gì, cậu vốn không phải là người, cũng không có nhiều người thân như vậy, nên rất xa lạ với những chuyện này.

Nữ quỷ nói: "Quên đi, cậu không cần an ủi tôi. Tôi sẽ không để chồng tôi chịu khổ nữa, thật ra khi chúng tôi kết hôn, tôi đã nghĩ ra cách rồi."

Khương Bính nghe mà mờ mịt, may mà đến cửa hàng chuyên dụng, rất thuận lợi lấy được chiếc đồng hồ.

Lấy đồng hồ xong, Khương Bính lại theo nữ quỷ chuẩn bị đi gặp chồng cô ấy, chỉ là chồng nữ quỷ không biết đi đâu, không có ở nhà, hai người đều rất mơ hồ, đành phải đến công ty của người đàn ông thử vận may.

Khương Bính và nữ quỷ đến một khu nhà cao tầng, Khương Bính nhìn xung quanh, nói: "Chỗ này gần tiệm bánh ngọt của tôi quá."

Nữ quỷ chỉ về phía trước, nói: "Chồng tôi làm việc ở đây, chính là tòa nhà phía trước."

Khương Bính nói: "Đúng rồi, chồng cô trông như thế nào? Tôi còn chưa biết."

Nữ quỷ nói: "Tôi quên mất, lúc nãy nên cho cậu xem ảnh của anh ấy ở biệt thự."

Hiện tại nữ quỷ hai tay trống trơn, không có ảnh chụp, cũng không có điện thoại, không thể cho Khương Bính xem, đành phải miêu tả cho Khương Bính nghe.