Cấm Khu Hoa Hồng

Chương 1

"Ting ting."

Nghe thấy tiếng thông báo đơn hàng trực tuyến, Tô Tri từ phòng trong của nhà kính đi ra.

Anh đẩy cánh cửa kính ngăn cách, tiếng mưa ào ào tràn vào tai.

Ngoài cửa sổ, mưa rơi rất lớn, giữa trưa, chân trời chất đầy mây đen, không thấy một tia sáng nào, sắc trời u ám khiến bức tường kính trong cửa hàng cũng trở nên ảm đạm, hiện ra một màu xanh coban trầm lắng.

Tô Tri đưa mắt nhìn thoáng ra ngoài cửa hàng.

Sao còn chưa tạnh nữa?

Trận mưa này đã kéo dài liên miên ba ngày ở thành phố Z, ngay cả không khí cũng thấm đẫm hơi thở của mưa gió, dù trong nhà kính có máy lọc không khí hoạt động 24/24, nhưng vẫn có cảm giác ẩm ướt dai dẳng, xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng theo hô hấp.

Trời mưa, việc kinh doanh của cửa hàng hoa ế ẩm, hầu như không có ai đến mua, mấy đơn hàng ít ỏi cũng đều gọi dịch vụ giao hàng tận nơi.

Không có chút sinh khí nào.

Tô Tri không cảm thấy quạnh quẽ, chỉ là sau khi làm xong những việc đang làm, anh không tránh khỏi cảm thấy hơi buồn chán.

Sau khi đóng gói xong cho đơn hàng giao hoa tận nơi, trong lúc chờ nhân viên giao hàng đến lấy, Tô Tri nhìn sang quán cà phê bên cạnh lần thứ ba.

Chính xác hơn, là nhìn về phía một bóng người trong quán cà phê.

Bức tường ngăn cách hai cửa hàng liền kề là một tấm kính trong suốt lớn, do đó Tô Tri có thể nhìn xuyên qua vách kính, thấy rõ cửa hàng bên cạnh.

Phía nhà kính, dọc theo bức tường đã đặt rất nhiều cây thân gỗ cao lớn, tạo thành sự ngăn cách và điểm xuyết tự nhiên cho tầm nhìn.

Cây thân gỗ cao to xanh tươi um tùm, xen kẽ nhau, thực ra cũng không thể thấy được cửa hàng bên cạnh bao nhiêu.

Nhưng người đàn ông kia lại rất trùng hợp ngồi ở chỗ che chắn thưa thớt, có thể lọt vào tầm mắt của Tô Tri.

Có lẽ vì buồn chán, Tô Tri nhìn người sống duy nhất trong phạm vi tầm mắt thêm vài lần.

Đó là một người đàn ông có dáng người rất cao lớn, dù cong gối ngồi trên ghế, vẫn có sự cảm giác tồn tại rõ ràng đặc trưng của một sinh vật to lớn.

Người đàn ông nghiêng nửa người về phía anh, từ góc độ của Tô Tri, có thể thấy được nửa khuôn mặt nghiêng nghiêng, cổ và một bên vai lưng của đối phương.

Nửa khuôn mặt lộ ra không thể nói là rõ ràng, nhưng đường nét thâm thúy, đường quai hàm rõ ràng, độ cong hơi căng lên ở cổ khi cúi đầu, đã cho thấy vẻ đẹp trai mang theo chút trầm lắng lạnh lùng, không thể nghi ngờ.

Nói ra thì, đây là lần thứ ba Tô Tri thấy người đàn ông này trong những ngày gần đây.

Từ ngày thành phố Z bắt đầu mưa, người đàn ông này cũng bắt đầu xuất hiện, sau đó, vào khoảng thời gian này mỗi ngày, hắn lại xuất hiện đúng giờ giống như chấm công ở quán cà phê bên cạnh, gọi hai cốc cà phê, yên lặng ngồi khoảng hai tiếng.

Lần nào cũng ngồi cùng một vị trí, trong hai tiếng đó, phần lớn thời gian của người nọ đều dành cho máy tính xách tay, không nói chuyện với ai.

Một người như vậy, cho dù không cần thấy mặt, nhưng chỉ cần gặp qua một lần cũng sẽ có ấn tượng sâu sắc.