Hứa phủ giăng đèn kết hoa, toàn bộ đèn l*иg treo dưới mái hiên được đổi thành màu đỏ, chữ Hỷ dán đầy cửa sổ, khách khứa đến chúc mừng nối thành hàng dài bất tận, dù là quen biết hay không, chỉ cần tiến vào uống chén rượu mừng là sẽ nhận được lì xì, rõ ràng là một đám cưới bị cưỡng chế tiến hành lại phô trương kinh người.
Nghe nói, hôn lễ này do một tay Thẩm gia ôm hết, đương nhiên phải ra tay hào phóng, nhưng sao chuyện cậu ấm của Hứa gia kết hôn mà Thẩm gia lại phải nhúng tay vào thì không một cái có thể nói rõ nguyên nhân.
Hứa Ý mặc áo tân lang đỏ thẫm dắt tay tân nương rõ ràng cao hơn mình hẳn hai cái đầu, vẻ mặt vô cùng khó chịu, giọng nói như rít từ kẽ răng:
"Thẩm Nguyệt Bạch, huynh là đồ ngốc à? Muốn cả đời giả nữ đúng không?"
"Hơn nữa, ta không ôm nổi huynh bước qua hỏa bồn đâu!"
Thiếu nữ mếu máo quay mặt sang một bên.
Người ở dưới khăn trùm đầu cười khẽ một tiếng, sau đó, nhân lúc Hứa Ý không kịp chuẩn bị đã ôm lấy eo nàng, nhẹ nhàng ôm nàng nhấc bổng lên. Người xung quanh vây xem nhìn mà kinh ngạc rớt cằm, hỉ nương thì vẫy tay không biết phải làm sao. Từ xưa tới nay chưa từng có tiền lệ tân nương vừa gả tới lại ôm tân lang bước qua hỏa bồn bao giờ nha! Huống chi, vị tân nương kia chẳng phải còn đang có thai sao?
"Này! Huynh làm gì thế hả!"
Hứa Ý đá chân, bực bội đến đỏ bừng cả mặt.
"Nàng không ôm nổi ta, vậy ta ôm nàng là được."
Thẩm Nguyệt Bạch cúi đầu xuống nhìn vẻ thẹn thùng chỉ một mình chàng nhìn thấy của người ở trong ngực. Trong khoảnh khắc hai mắt nhìn nhau, Thẩm Nguyệt Bạch càng thêm siết chặt hai tay, để được ở bên Hứa Ý, chàng phải mặc nữ trang cả đời, từ bỏ hết thảy mọi thứ, bao gồm cả vị trí gia chủ mà chàng vất vả lắm mới giành được. Nhưng tất cả những điều ấy đều không quan trọng, chàng có Hứa Ý là đủ rồi.
"Người tài giỏi của Thẩm gia quá nhiều, mà Hứa Ý nàng lại chỉ có một mà thôi."
Hết.
-----------
Về sau ở Thượng Kinh vẫn còn truyền lưu một câu chuyện thế này:
Ở Thượng Kinh này, không ai không biết Thẩm gia. Thẩm gia giàu nứt đố đổ vách, Thẩm Nguyệt Bạch – gia chủ hiện tại lại càng tuấn tú phong lưu, thủ đoạn trên thương trường cũng nhanh nhẹn quyết đoán, hiển nhiên là một nhân tài hiếm có.
Thẩm Nguyệt Bạch lúc nào cũng lạnh lùng với tất cả, lại chỉ xun xoe với một người duy nhất – Hứa Ý.
Hứa Ý là bạn cùng trường với Thẩm Nguyệt Bạch, cũng là con trai độc nhất của Hứa gia – đối thủ làm ăn của Thẩm gia.
Vào một lần dạo chơi tiết Nguyên Tiêu, Thẩm Nguyệt Bạch tình cờ gặp gỡ một cô nương vô cùng xinh đẹp, dung mạo cũng vô cùng giống với bạn tốt Hứa Ý của mình. Nghe cô nương này tự xưng là muội muội của bạn tốt, Thẩm Nguyệt Bạch lập tức tới cửa cầu hôn. Kết quả, Hứa Ý vác chày cán bột tới uy hϊếp Thẩm Nguyệt Bạch từ hôn.
Thẩm Nguyệt Bạch: "Thì ra, Hứa đệ thầm mến ta." *cười ngây ngô*