Thủ Phụ Đại Minh Là Con Ta

Chương 5

Nhưng bà bà bận rộn cả ngày, hiển nhiên là đã đói, bà ăn vô cùng ngon lành.

Triệu Vân Tích lập tức hiểu rõ, việc kiếm tiền vô cùng cấp bách.

Đợi đến chiều, Lý Xuân Dung đi đi lại lại trong tiểu viện không lớn, trên mặt đất có một hạt bụi cũng phải quét sạch sẽ.

Triệu Vân Tích xách rổ nhỏ, dắt Bạch Khuê ra ngoài xem, đầu xuân không có rau dại gì, nhưng mầm hoa cúc mọc sớm, đào một ít nấu nước uống cũng rất tốt, nếu nhiều còn có thể cho gà ăn.

Bạch Khuê rất ngoan, đứa bé mở to đôi mắt đen lúng liếng nhìn khắp nơi.

Vừa ra khỏi cửa, nàng mới chú ý đến, hoá ra ngôi nhà ngói tường gạch xanh nhà nàng ở thôn rất khí phái, nhà của người khác, phần lớn đều là nhà tranh.

Thấy nàng đi ra, lập tức có đại nương đại thẩm chào hỏi nàng: "Nương tử tú tài, đi đâu vậy?"

Triệu Vân Tích nhìn đối phương đang bưng chậu, trong chậu toàn là quần áo bẩn, biết đối phương đi giặt quần áo ở bờ sông, cười đáp: "Ở lì trong nhà cả mùa đông, buổi trưa ấm áp nên đưa đứa bé ra ngoài đi dạo, thẩm đi giặt quần áo sao."

Người trong thôn đều quen biết nhau, gặp mặt là phải hỏi thăm vài câu, đợi ra khỏi thôn, nhìn ra đồng ruộng, Triệu Vân Tích thấy mọi người đều đang bận rộn cấy lúa gieo hạt.

Hai đầu bờ ruộng vẫn là một khoảng hoang vu, nhưng những bông hoa màu vàng thuộc về mầm hoa cúc lại cực kỳ nổi bật trên nền đất nâu sẫm.

Nàng bảo Tiểu Bạch Khuê đi hái hoa chơi, bản thân lại chọn những cây non để đào, mầm hoa cúc dùng để nấu nước chủ yếu là lấy rễ, đào sâu hơn nữa thì hơi khó.

Nhưng Triêu Vân Tích lại phát hiện mình rất khoẻ, bổ một cuốc xuống, đào rất sâu, nàng lập tức vui vẻ, phụ nữ có sức lực là chuyện tốt.

Trương Bạch Khuê hái một nắm hoa dại nhỏ, lập tức lon ton chạy lại, giơ lên đưa cho nàng: "Nương, đẹp hơn hoa."

Triệu Vân Tích nhìn nắm hoa dại nhỏ, không khỏi cong mày cười, miệng của tên nhóc này cũng rất ngọt đấy chứ.

"Quy Quy thật ngoan." Nàng khen một câu.

Lại đào thêm một nắm Nhân Trần, một nắm Tử Địa Đinh, lúc này Vân Tích mới quay về.

Trên đường vừa đi vừa suy nghĩ, trùng hợp sắp đầu xuân, đến lúc đó mua gà con, vịt con về nuôi, vừa có thể ăn trứng, vừa có thể ăn thịt.

Trong nhà ít người, Triệu Vân Tích vừa vào cửa đã sinh Bạch Khuê, Trương Văn Minh lại thi đỗ tú tài vào năm đứa trẻ một tuổi.

Trong nhà có hai nam nhân, một người đến Vương phủ làm thị vệ, quanh năm không ở nhà, một người cả ngày đọc sách khoa cử, là một thư sinh yếu đuối, ruộng đất đều cho tá điền thuê, hàng năm thu địa tô, nhưng Trương gia muốn tham gia khoa cử phải giữ tiếng tốt, vậy nên địa tô thu được cũng ít hơn người khác.