Cô Ấy Là Pháo Hôi

Chương 4: Pháo hôi gả nhầm hào môn (3)

Về sau, khi anh sử dụng những thủ đoạn lạnh lùng tàn nhẫn để giành lại gia sản, khi cô độc đứng trên đỉnh cao, Kỷ Tú Bạch vẫn thường lấy hai viên kẹo ấy ra, nhớ lại một chút hơi ấm hiếm hoi trong cuộc đời anh.

Lúc ấy, Thời Yểu không hề hay biết gì.

Những giọt nước mắt của mẹ Thời, lời nhắc nhở về ân tình nuôi dưỡng của bố Thời, cùng với một chút may mắn và tình cảm mơ hồ trong lòng đã khiến cô gật đầu đồng ý.

Hôn sự giữa nhà họ Thời và nhà họ Kỷ nhanh chóng được sắp xếp, Thời Yểu cũng như mong muốn, chính thức đính hôn với Kỷ Tú Bạch.

Tuy lúc đầu, hai người chung sống khá hòa hợp, nhưng với sự thông minh của Kỷ Tú Bạch, sao anh có thể không phát hiện ra sự giả dối ẩn giấu đằng sau?

Ngay lúc Kỷ Tú Bạch nhận ra sự lừa dối của nhà họ Thời thì Thời Tư Tư - người vẫn luôn cảm thấy áy náy với nhà họ Thời và Thời Yểu đã quay trở lại.

Cô ra chủ động tìm gặp Kỷ Tú Bạch, thẳng thắn thừa nhận rằng cô ta đã sớm có người yêu, đồng thời nói lời xin lỗi: "Dù sao chúng ta cũng chưa từng thực sự qua lại, anh cần chỉ là một đối tượng liên hôn, ai kết hôn với anh cũng thế thôi mà?”

"Hơn nữa, chẳng phải bấy lâu nay, anh và Thời Yểu vẫn chung sống rất tốt đấy sao? Hãy đối xử tốt với chị ấy."

Kỷ Tú Bạch im lặng rất lâu, sau đó khẽ cười, đáp: "Em nói đúng."

Từ sau đó, dường như anh đã thực sự chấp nhận việc người liên hôn cùng mình là Thời Yểu, thậm chí chủ động đưa cô đến biệt thự của mình, lấy lý do "thử trải nghiệm cuộc sống hôn nhân", còn gọi nơi đó là "ngôi nhà nhỏ của chúng ta".

Thời Yểu khao khát tình yêu ấy đã bị chữ "nhà" làm rung động, liền gật đầu đồng ý.

Trong những tháng ngày sống chung, Kỷ Tú Bạch ngày càng dịu dàng với cô. Anh gọi cô là "Yểu Yểu", chuẩn bị cho cô những bộ trang phục và trang sức đẹp nhất. Khi biết bố mẹ ruột của Thời Yểu mất trong một trận giông bão và cô vô cùng sợ hãi tiếng sấm chớp, anh đã ôm cô ngủ vào mỗi đêm, chủ động đưa cô đến bác sĩ tâm lý và đề nghị cô thực hiện MECT—liệu pháp điện giật để điều trị.

Khi đó, Thời Yểu đã nghĩ rằng mình là người hạnh phúc nhất thế gian.

Nhưng dần dần, sau những đợt trị liệu ngày càng dày đặc, Thời Yểu cảm thấy cảm xúc của mình ngày càng phai nhạt, ký ức cũng ngày một mơ hồ, trí nhớ ngày càng suy giảm.

Cho đến một chuyến ra khơi che giấu âm mưu đen tối rời khỏi bến, Thời Yểu uống ly rượu đỏ Kỷ Tú Bạch đưa cho, sau đó bất tỉnh. Khi tỉnh lại, cô phát hiện mình đang nằm trước cửa nhà Ngôn Tế, đầu óc trống rỗng, trí nhớ hỗn loạn.

Ngôn Tế đã thu nhận cô.

Có lẽ vì cả hai đều có số phận bi thương, có lẽ vì Ngôn Tế luôn âm thầm chăm sóc cô, nấu cơm cho cô, băng bó vết thương giúp cô, hoặc có lẽ vì tâm lý chim non, anh trở thành hình bóng rõ ràng nhất trong trí nhớ hỗn độn của cô, để rồi dần dần, cô đem lòng yêu anh.

Nhưng đến sinh nhật cô, người đã hứa sẽ bên cô cả ngày - Ngôn Tế chỉ vì một cuộc gọi của Thời Tư Tư đã bỏ lại cô dưới cơn mưa tầm tã bên bờ biển.

Chỉ đến lúc đó, Thời Yểu mới hiểu ra.

Hóa ra, Ngôn Tế thu nhận cô, đối xử tốt với cô, chỉ vì cô là chị gái trên danh nghĩa của Thời Tư Tư, đến cả yêu ai yêu cả đường đi lối về cũng không tới.

Thời Yểu thất thần đi trên đường phố. Trong lúc tinh thần hoảng hốt, cô bị một chiếc xe tải nhỏ tông ngã xuống đất. Những ký ức đã mờ nhạt từ lâu, vào khoảnh khắc ấy, đột nhiên tuôn trào trong đầu.

Thời Yểu cuối cùng cũng hiểu rõ mọi chuyện.

Người mà Kỷ Tú Bạch yêu, từ đầu đến cuối, chỉ có Thời Tư Tư.

Anh đối xử tốt với cô, là để trả thù vì cô đã lừa dối anh, thay thế Thời Tư Tư gả cho anh.

Cũng là để khiến Thời Tư Tư tin rằng họ thực sự yêu nhau, để từ đó, nhân lúc cô ta mất cảnh giác, anh dễ dàng lừa cô ta quay về bên hắn, rồi giam cầm cô ta bên cạnh anh mãi mãi.

Còn Thời Yểu…

Chỉ là một quân cờ trong kế hoạch của Kỷ Tú Bạch.