Khi Anh Và Em Cùng Nhau Trưởng Thành

Chương 3

Buổi tối, Hạ Vy lái xe trở về căn hộ của mình. Thành phố về đêm rực rỡ ánh đèn và tấp nập những dòng người, trông thật nhộn nhịp làm sao, thế nhưng lòng cô lại mang một cảm giác trống trải khó tả. Cuộc trò chuyện với Trần Duy vào buổi chiều cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô: “Chúng ta nên giữ mọi thứ chuyên nghiệp.”

Câu nói ấy chẳng khác nào một bức tường vô hình mà anh đã dựng lên giữa họ.

Hạ Vy dừng xe dưới hầm chung cư, tựa đầu vào vô-lăng, hít một hơi thật sâu, cô biết đáng lẽ bản thân không nên để tâm đến những lời nói ấy, thế nhưng không hiểu tại sao cái cảm giác hụt hẫng vẫn âm ỉ trong lòng.

Cô từng nghĩ mình đã quên đi được quá khứ, quên đi những cảm xúc của bốn năm trước. Nhưng hóa ra, chỉ cần một ánh mắt của Trần Duy, tất cả lại ùa về như những cơn sóng ngầm.

---

Bốn năm trước…

Họ từng là đồng nghiệp trong một dự án lớn. Khi đó, cô chỉ là một nhân viên mới vào nghề, còn anh đã là một chuyên gia marketing tài năng. Trần Duy lúc ấy không lạnh lùng như bây giờ, thậm chí còn là người chủ động giúp đỡ cô khỏi những khó khăn đầu tiên trong sự nghiệp.

Giữa họ không có danh phận rõ ràng, nhưng những ánh nhìn, những cử chỉ quan tâm âm thầm của anh đã khiến cô ngộ nhận rằng có thể có một điều gì đó đặc biệt.

Cho đến một ngày, anh đột ngột rời khỏi công ty, không một lời giải thích.

Cô không có cơ hội hỏi lý do, không có cơ hội biết được liệu những gì giữa họ có thật hay chỉ là do cô tự ảo tưởng.

Và bây giờ, bốn năm sau, họ lại gặp lại nhau, nhưng lần này, anh đã hoàn toàn thay đổi.

---

Hiện tại…

Tiếng chuông điện thoại kéo cô về với thực tại. Là Minh Anh – cô bạn thân của cô.

“Đang làm gì đấy?” Minh Anh hỏi, giọng đầy hào hứng.

“Vừa về nhà, sao thế?”

“Đi uống không? Hôm nay tớ có chuyện vui!”

Hạ Vy bật cười. Minh Anh luôn là người mang đến năng lượng tích cực cho cô, cô ấy chẳng bao giờ để cô buồn cả. “Được, mười lăm phút nữa gặp nhau ở quán cũ nhé.”

Cô bước ra khỏi xe, quyết định tạm gác mọi suy nghĩ về Trần Duy sang một bên. Cô cần một buổi tối không có công việc, không có quá khứ, chỉ có một ly cocktail ngon lành và những câu chuyện nhỏ nhặt với cô bạn thân.

Nhưng cô không ngờ rằng, buổi tối hôm ấy, cô lại gặp Trần Duy một lần nữa—không phải trong môi trường công việc, mà là một nơi hoàn toàn khác.