Ta Dựa Vào Xin Cơm Xưng Bá Tam Giới

Chương 29: Đôi mắt màu vàng

Bây giờ tận mắt chứng kiến, quả nhiên giống như lời đồn. Chỉ một câu hỏi bình thường cũng khiến hắn khó chịu.

Nàng ấy ngẩng cao đầu, đối diện với ánh mắt của Thương Ly. Ngón tay đã đặt lên chuôi kiếm, chỉ chờ bạo quân này ra tay, nàng ấy sẽ đánh một trận thăm dò thực lực, tiện thể thay Lộ Tùy Sương bá bá hả giận.

Nhưng nàng ấy còn chưa kịp động thủ, liền nghe giọng nói vui vẻ từ nữ nhân trẻ tuổi áo đỏ bên cạnh: "Thương Ly, chàng nghĩ nhiều rồi. Đây không phải Tư Tuyệt Lâu, không cần căng thẳng như vậy. Vị tỷ tỷ này nói chuyện với ta cũng là giọng điệu như thế, chắc hẳn tính cách nàng vốn vậy. Một câu hỏi bình thường, có lẽ không suy nghĩ kỹ, nhưng không hề có ý vô lễ."

Giọng điệu của Thương Ly dịu đi: "Thôi bỏ đi."

Nhượng Thanh ngây người trong giây lát, do dự buông tay khỏi chuôi kiếm. Nàng ấy lại nghĩ nghĩ, gượng gạo kéo khóe môi, coi như nở nụ cười, cảm ơn đối phương.

Thẩm Tương cũng cười, dịu dàng mà chân thành: "Đừng khách sáo, cứ gọi ta là Thẩm Tương được rồi."

Nàng khéo léo nhắc nhở Thương Ly: "Đây là công thần giúp canh giữ biên giới. Chàng là Ma Tôn, hẳn phải biết biên giới quan trọng thế nào."

Biên giới tồn tại giữa tam giới. Chỉ cần biên giới không đổ, cửa giữa tam giới sẽ không mở.

Thông thường, mọi người vẫn có thể qua lại giữa các giới. Nhưng nếu tam giới phát sinh chiến sự, muốn đại quân tiến công hoặc xâm nhập một giới khác, trước hết phải phá hủy biên giới của đối phương. Chỉ khi biên giới sụp đổ, quân đội mới có thể tràn vào, mở ra cuộc chiến long trời lở đất.

Nói cách khác, nếu một ngày nào đó họ muốn đánh Tiên giới, trước tiên phải tập hợp đại quân, phá vỡ biên giới của Tiên giới. Ngược lại, nếu Tiên giới muốn khởi chiến với họ, cũng phải đánh sập biên giới của Ma giới trước.

Lẽ ra Thương Ly không hiểu chuyện này. Nhưng khi nghe hai chữ "biên giới", tiềm thức hắn lập tức ý thức được tầm quan trọng của nó, như thể có ai đó đã vô số lần nhấn mạnh với hắn điều này.

Vì vậy, giọng điệu của hắn lại càng dịu đi: "Tại sao nói bản tôn là rắn?"

"Chỉ là cảm giác thôi." Nhượng Thanh giải thích. "Khí tức của ngươi rất giống chúng ta. Ta thấy ngươi cũng không cố che giấu màu mắt, chẳng lẽ nguyên thân thật sự là rắn?"

"Thì sao?" Thương Ly nhướng mày.

"Nếu là rắn, làm sao ngươi có thể so sánh với Lộ Tùy Sương?" Nhượng Thanh nghi hoặc hơn là bất mãn. "Nếu là rắn, bản tính của ngươi lẽ ra phải là phục tùng. Lộ Tùy Sương bá bá của ta là chân long thiên sinh!"

Thương Ly cười, vẫn chỉ đáp lại một câu: "Thì sao?"

Người ở Ma giới không biết Lộ Tùy Sương là long, chỉ sau khi Thương Ly đối chiến với Lộ Tùy Sương xong mới biết được.

Khi đó, Lộ Tùy Sương để lộ ảo ảnh thân Long, là một hắc long uy phong lẫm liệt, có khí thế nuốt núi sống, che trời mà phi về phía hắn.

Trong lòng Thương Ly không sợ hãi, chỉ cảm thấy không phục.

Giống như con rồng kia càng uy phong, hắn càng muốn so tài.

Nhưng Thương Ly không có nguyên thân.

Lúc nhỏ ở Tư Tuyệt Lâu, đôi mắt hắn bình thường vẫn là màu vàng đen. Có một lần, sư phụ nhốt bọn họ trong hố Vạn Xà, hắn vẫn luôn cảm thấy sợ hãi, đôi mắt rút đi màu đen, để lộ màu mắt vàng. Từ đó về sau, mặc dù khôi phục tròng mắt con người nhưng đôi mắt của hắn vẫn có màu vàng.

Khí đó, Vong Yên và Bán Nhạc đã từng thảo luận, bọn họ suy đoán nguyên thân của Thương Ly có lẽ là giao, thậm chí có khả năng là rồng.

Theo lý thuyết, chắc chắn rắn sẽ sợ giao và rồng, nhưng ở hố Vạn Xà, những con rắn đó không sợ hãi Thương Ly, ngược lại còn muốn cắn nuốt hắn. Giống như bị trúng cổ, từng đợt từng đợt tới công kích hắn.

Thương Ly mặc kệ, là giao cũng được là long cũng không sao.

Hắn có lẽ chỉ là một con rắn bệnh tật, tàn khuyết, ngay cả bản thể cũng không thể tự do biến đổi, nên mới bị bầy rắn khinh miệt và tấn công.

Cuộc trò chuyện không mấy vui vẻ, khiến Nhượng Thanh cảm thấy hứng thú với Thẩm Tương hơn là Thương Ly. Nàng ấy muốn tìm hiểu thêm về thân thế của Thẩm Tương nên quyết định ở lại Ma Cung.

Sau khi sắp xếp chỗ ở cho Nghiên Thanh, Thẩm Tương lập tức bận rộn với việc chuẩn bị dự yến tiệc tại Tiên giới.

Nàng tìm đến Thương Ly lúc hắn đang thay y phục, ấn hắn ngồi xuống ghế rồi nói: "Ta đã nhờ Quân Ti Trúc tìm một người thường xuyên qua lại Tiên giới. Chúng ta cần tìm hiểu sơ lược về quy tắc của bọn họ. Một là tránh thất lễ, hai là không để lộ sơ hở, ba là giữ vững thân phận, bốn là biết người biết ta, ứng phó bình tĩnh."

Thương Ly nhàn nhạt đáp: "Nàng sắp xếp là được."

Người kia tên là Hoa Bất Quả. Mẹ hắn là ma tu, cha hắn là tiên tu. Hai người từng yêu nhau nồng cháy, để lại một sản nghiệp kinh doanh lớn kết nối cả tam giới rồi cùng nhau quy ẩn.

Hoa Bất Quả là một thương nhân, chỉ cần Thẩm Tương trả thù lao cao, hắn ta liền đến. Chuyện gì hắn ta cũng kể, chỉ cần Thẩm Tương hỏi, hắn ta sẽ nói. Còn nếu đυ.ng đến những bí mật sâu hơn hoặc chuyện thị phi của các tiên tôn, hắn ta liền giơ tay xoa ngón trỏ và ngón cái, ra hiệu muốn thêm linh thạch.