"Ý mọi người là cái này à?"
"Đúng rồi! Chính nó!"
Cả nhóm gật đầu như giã tỏi, trong mắt ánh lên vẻ hưng phấn lạ thường. Mọi người dán chặt mắt vào cây gậy trong tay Nhan Duyệt, nếu không nhờ siêu thị có hệ thống bảo vệ, có lẽ họ đã xông vào giật lấy rồi.
"Cái này bán bao nhiêu?"
"Một cây một trăm điểm."
Nhan Duyệt vừa nói vừa quan sát sắc mặt họ. Thấy không ai có vẻ phản đối hay do dự, cô thầm thở phào.
"Mua! Mua ngay! Chúng tôi lấy bốn cây!"
Dứt lời, một người liền rút thẻ mua sắm ra, tỏ rõ ý định quẹt thẻ ngay lập tức.
Mỗi người trong nhóm ít nhất cũng có vài nghìn điểm, tiêu chút điểm này chẳng đáng kể gì. Huống hồ, nếu có cây gậy này, tốc độ thu hoạch tinh hạch của họ sẽ nhanh hơn gấp bội, chẳng mấy chốc sẽ kiếm lại vốn.
Có khách đưa tiền tận tay, ai lại từ chối chứ?
Nhan Duyệt lập tức đặt hàng thêm bốn cây gậy, giữ lại một cây cho bản thân.
Bốn người mua được vũ khí trong mơ, vui vẻ rời đi.
Do chuyện xảy ra vào buổi sáng, hôm nay Nhan Duyệt cũng không có tâm trạng ra ngoài.
Bình thường, siêu thị chỉ có một vài khách quen, quy trình mua bán cùng những điều cần chú ý họ đều đã quen thuộc. Nếu không có tình huống đặc biệt, cô cũng chẳng cần phải trông nom nhiều.
Nghĩ vậy, cô quyết định không ở lại siêu thị nữa mà quay về ký túc xá nhân viên.
Cầm chậu nước, Nhan Duyệt định giặt đống quần áo bẩn. Nhưng vừa nhấc chiếc áo lên, cô bỗng ngẩn người.
Cô nhớ rất rõ lúc thay ra, áo bị dính đầy bụi bẩn. Nhưng bây giờ, nó lại sạch như mới.
Nhan Duyệt cẩn thận lắc lắc chiếc áo dài tay màu xám, lật trước lật sau kiểm tra cả nửa ngày, nhưng không tìm thấy vết bẩn nào.
Nếu không phải cây gậy kia vẫn bị zombie đè dưới đất chưa lấy lại được, có lẽ cô đã nghĩ mình bị ảo giác.
Mang đầy dấu chấm hỏi trong đầu, Nhan Duyệt vùi quần áo vào chậu nước. Dù nhìn bên ngoài có vẻ sạch hay không, cô vẫn quyết định giặt lại một lần cho chắc.
Bàn tay cô nhanh nhẹn vò vài cái, rồi vắt áo cho ráo nước. Nhưng khi nhìn xuống chậu nước, cô lại sững sờ—nước vẫn trong veo, hoàn toàn không thay đổi chút nào.
Bầu không khí yên lặng kéo dài.
Cuối cùng, cô trầm giọng lên tiếng:
"Hệ thống, tôi có một câu hỏi khẩn cấp."
"Mời ký chủ đặt câu hỏi."
"Hãy giới thiệu cho tôi về thuộc tính của những mặt hàng đã được mở khóa trong siêu thị cấp một."
Hệ thống: "..."
"Các thuộc tính đặc biệt của sản phẩm cần ký chủ tự mình khám phá, không thể lách luật để biết trước."
Giọng nói của hệ thống 8118 vẫn lạnh lùng và vô cảm như mọi khi, nhưng lần này, Nhan Duyệt lại nghe ra một tầng ý khác trong câu trả lời đó.
Cô nhướng mày, tiếp tục hỏi: "Vậy có nghĩa là… những thứ này không phải hàng hóa bình thường?"
"Là hàng hóa bình thường. Chỉ là một số sản phẩm có thể không hoàn toàn phù hợp với nhận thức của thế giới này."
Nhan Duyệt gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Giống như thế giới trước kia của cô, vốn không hề có zombie hay dị năng giả. Khi đi ngoài đường, không ai lại suy nghĩ xem người đối diện có sở hữu dị năng hay không.
"Tất cả sản phẩm đều có thuộc tính đặc biệt sao?"
Nhan Duyệt cố gắng nhớ lại những chiếc bánh bao và màn thầu cô đã ăn trước đó. Hình như ngoài việc có vị ngon hơn một chút, chúng cũng không khác mấy so với đồ ăn thông thường. Ngược lại, viên kẹo tâm trạng tối hôm qua thì rõ ràng có tác dụng đặc biệt.
Hệ thống im lặng một lát rồi mới đáp: "Cần ký chủ tự mình phân biệt."
Lại không chịu nói thẳng!
Nhan Duyệt bĩu môi, chợt nhớ đến hai chuyện kỳ lạ xảy ra hôm nay, bèn lần lượt hỏi hệ thống. Lần này, cuối cùng cô cũng nhận được một chút phản hồi.
"Quần áo được sản xuất từ hệ thống có đặc tính thân thiện với da, thoáng khí. Không cần giặt giũ, vết bẩn sẽ tự động phân hủy. Ngoài ra, quần áo có thể điều chỉnh nhiệt độ dựa theo tình trạng cơ thể, phạm vi dao động không quá 5 độ."
Nghe xong, Nhan Duyệt tròn mắt ngạc nhiên.
Cô còn đang định hỏi tiếp thì giọng hệ thống đột nhiên cắt ngang, im bặt.
Chờ một lúc lâu vẫn không thấy nó nói thêm gì, Nhan Duyệt không nhịn được mà lên tiếng: "Còn chuyện kia thì sao?"
"Thông tin ký chủ đang nắm giữ chưa đủ hoàn chỉnh. Vui lòng tiếp tục nỗ lực."
Giọng nói lạnh như băng, không chút nhiệt độ.
Nhan Duyệt sững người, hé miệng định phản bác nhưng cuối cùng lại ngậm miệng.