Khi Pháo Hôi Có Nhan Sắc Vô Song

Chương 10

Anh ta dừng lại một chút, giải thích: "Em không mặc đồng phục của trường, chỉ có bốn học sinh cá biệt của hội học sinh và học sinh mới chuyển trường mới như vậy, rất dễ đoán."

"Thì ra là vậy." Túc Âm hiểu ra.

Ngay sau đó, cô lại nghĩ đến bốn học sinh cá biệt của hội học sinh mà đối phương nhắc đến, không phải là chỉ F4 chứ?

Trong nguyên tác có đề cập đến việc F4 được hưởng đặc quyền trong trường, không bao giờ mặc đồng phục. Nhưng đối phương lại có thể gọi F4 là học sinh cá biệt, chẳng lẽ...

Hai người vừa nói vừa đi, không biết đã đến phòng giáo vụ từ lúc nào.

"Nơi này hơi khuất, xung quanh lại có nhiều tòa nhà cao tầng, định vị không dùng được."

Lời nói của Hứa Sâm kết hợp với vẻ mặt điềm tĩnh lạnh nhạt của anh ta khiến độ tin cậy tăng cao, cộng thêm việc đã trò chuyện với anh ta suốt dọc đường, Túc Âm đã sớm buông bỏ cảnh giác, bây giờ không khỏi có phần tin tưởng, cũng cảm kích hơn vì Hứa Sâm đã hy sinh thời gian của mình để dẫn đường cho cô.

"Không cần cảm ơn, chỉ là việc nhỏ thôi."

Hứa Sâm nói nhẹ tênh nhưng lưng lại thẳng hơn thường ngày, cử chỉ hành động đều không hề che giấu phong thái của mình.

Nếu như đám thành viên hội học sinh kia nhìn thấy dáng vẻ này, chắc chắn sẽ cho rằng ủy viên kỷ luật nhà mình bị ma nhập.

Trước khi chia tay, Hứa Sâm mím môi, do dự một lúc, rồi vẫn hỏi: "Bạn học, em có muốn trao đổi phương thức liên lạc không? Tôi là ủy viên kỷ luật của hội học sinh, Hứa Sâm. Sau này nếu có chuyện gì, em có thể hỏi tôi."

Chưa bao giờ dùng thái độ ôn hòa như vậy để nói chuyện với người khác, chỉ có thể nghiêm khắc khuyên răn học sinh vi phạm kỷ luật, lời nói của Hứa Sâm không khỏi có chút cứng nhắc.

Nhưng Túc Âm lại không để ý, tâm trí cô đã bị hai chữ "Hứa Sâm" thu hút.

Trong nguyên tác, nhà họ Hứa mà Hứa Sâm ở là gia tộc lâu đời và giàu có hơn cả bốn gia tộc của F4. Hơn nữa, Hứa Sâm đã từng bắt gặp cảnh Túc Âm bị bắt nạt, còn ra tay giúp đỡ.

Chỉ tiếc rằng sự giúp đỡ tình cờ của Hứa Sâm không thể giải quyết triệt để vấn đề, đám người hành hung kia sau lưng chỉ càng thêm quá đáng.

Nhưng dù sao thì Hứa Sâm cũng là người tốt.

"Cảm ơn anh, tôi tên là Túc Âm." Chân thành cảm ơn xong tiện thể trao đổi tên, Túc Âm mới có chút ngượng ngùng nói: "Nhưng tôi không có điện thoại, không thể thêm phương thức liên lạc được."