Cảnh Sát Quá Lưu Manh

Chương 5

Quan Phong gật đầu: “Tôi đã đến hỏi thăm một số học sinh của Đỗ Tang. Đám học trò này đều rất có thiện cảm với thầy Đỗ, một thầy giáo mỹ thuật trẻ tuổi, lại đẹp trai. Vì vậy, chuyện tình cảm của thầy ấy trở thành đề tài khá nhạy cảm. Theo lời bọn họ kể, dạo gần đây tâm trạng của Đỗ Tang không tốt lắm, nhìn qua có vẻ khá tiều tụy. Mọi người đều đoán có thể thầy ấy gặp vấn đề gì đó về chuyện tình cảm. Ngoài ra…”

Quan Phong chiếu bức ảnh lên màn hình lớn: “Đỗ Tang thường xuyên tiếp xúc và qua lại khá thân thiết với một nữ sinh cùng khóa. Anh ta hay dành thời gian sau giờ học để kèm cặp riêng cho cô nữ sinh này. Và trùng hợp thay, nữ sinh đó chính là người đã phát hiện ra thi thể, Âu Dương Tuệ. Trên bàn vẽ phát hiện một dấu vân tay khác, đã xác nhận là của Âu Dương Tuệ. Nhưng bức tranh kia chính là vẽ Âu Dương Tuệ, nên việc có dấu vân tay của cô ấy trên đó cũng không có gì bất thường.”

Đường Nhất hỏi: “Trên thi thể có phát hiện gì không?”

“Trên thi thể cũng không phát hiện gì đặc biệt, vết thương chí mạng là do bị đâm thủng gan, mất máu quá nhiều, không có bất kỳ dấu vết giãy giụa hay chống cự nào. Toàn bộ thi thể bày ra một cảm giác an tường khó hiểu. Ngoài ra, vết máu trên bông hoa hồng cũng đã xác nhận là của nạn nhân.” Đào Hân bổ sung.

Hầu Duệ tiếp lời, nói tiếp: “Âu Dương Tuệ khai rằng vốn dĩ có hẹn với Đỗ Tang vào lúc 7 giờ tối qua gặp nhau ở phòng vẽ tranh, để thầy hướng dẫn bài tập mỹ thuật cuối tuần cho cô ấy. Nhưng khoảng tầm 7 giờ, cô ấy nhận được tin nhắn WeChat từ Đỗ Tang, nói rằng buổi tối phải đi gặp một người rất quan trọng, nên dời lịch hẹn sang 10 giờ sáng hôm sau. Kết quả sáng hôm sau đến phòng vẽ tranh, nhìn thấy hiện trường Đỗ Tang đã tử vong."

“Tôi cũng đã hỏi Âu Dương Tuệ về mối quan hệ với Đỗ Tang, cô ấy nói giữa hai người đơn thuần chỉ là mối quan hệ thầy trò, còn lý do Đỗ Tang dành nhiều thời gian hướng dẫn cô ấy là vì Âu Dương Tuệ là sinh viên xuất sắc nhất của khóa mỹ thuật này. Cô ấy nói rất thản nhiên, còn cung cấp cho chúng ta một manh mối mới, cô ấy nói Đỗ Tang không phải hoàn toàn không có bạn bè, chỉ là những người bạn đó không có nhiều liên hệ trong sinh hoạt hằng ngày của anh ta. Âu Dương Tuệ còn nói trước đây từng thấy trên bàn của Đỗ Tang có một chiếc huy chương của C Club, thứ đó hình như chỉ hội viên mới có.”

“Quan hệ thầy trò bình thường, vậy mà biết nhiều thế cơ à!” Đường Nhất cười lạnh: “Chứng cứ ngoại phạm của cô ta đâu?”

Quan Phong cùng nói: “Âu Dương Tuệ nói sau khi nhận được tin nhắn của Đỗ Tang thì cùng một nam sinh trong lớp đi đến thư viện. Camera thư viện ghi lại, cô ấy vào thư viện khoảng 7 giờ, rời đi lúc 8 giờ. Vì bà nội của Âu Dương Tuệ là người mù, mở một tiệm massage cho người mù, nên cô ấy thường phải về nhà trước 8 rưỡi để giúp bà đóng cửa tiệm.”

Đường Nhất hỏi: “Còn nam sinh đi cùng cô ấy thì sao?”

Quan Phong vừa xem ghi chép vừa trả lời: "Nói là xin nghỉ về nhà, vừa mới liên lạc được, đang trên đường quay lại."

Đường Nhất gật đầu: “Vậy được, chúng ta phân công nhau hành động. Tiểu Duệ, lão Quan, hai người phụ trách tiếp tục bám theo Âu Dương Tuệ. Đào Hân kiểm tra thi thể lại lần nữa, xem có manh mối nào bị bỏ sót không. Còn tôi, tối nay sẽ đến C Club xem thử.” Nói xong, anh ta nhanh chóng đi ra ngoài, vừa lấy điện thoại ra: "Alo, có phải là người dùng toàn cầu VIP, Phó đại tổng tài không? Xin nhờ cậu giúp đỡ chuyện này, chiều nay tôi sẽ đưa tiền cho em gái Đường Dư, tối nay chúng ta gặp nhau nhé, moa moa!"

Phía sau, một đám người không khỏi rùng mình, cảm thấy ớn lạnh.

Hầu Duệ thúc vào Đào Hân: "Ôi chết, không phải đội trưởng thích phụ nữ sao? Nói cho tôi biết là bọn họ trong sạch đi"

Quan Phong như bị chấn động mạnh: "Gì? Đội trưởng thích đàn ông sao?"

Đào Hân liếc hai người bọn họ một cái: “Có thể đừng có ở đây suy nghĩ linh tinh nữa được không? Đương nhiên là đội trưởng thích phụ nữ, nhưng mà cho dù có thích đàn ông đi, thì cũng tuyệt đối không phải là kiểu như Đường Nhị!”

Hầu Duệ cười hắc hắc hai tiếng, chỉ nói: “Đúng đúng đúng, Đường Nhị, anh ấy chắc chắn là Nhị.”