Livestream Dựa Vào Phúc Khí Của Chị Gái Các Đại Lão Đều Muốn Chống Lưng Cho Tôi

Chương 12

【Chắc toàn là học sinh tiểu học thích thôi, có não ai mà theo hắn chứ, mất mặt.】

【Tôi đây, nghiên cứu sinh, vẫn thích Tạ Vũ đấy, thì sao? Não tôi dùng tốt hơn cậu chút đấy, lêu lêu~】

【Chỉ có mình tôi quan tâm đến cái khác à? Cách hạ dao thẳng đứng, đường dao ngang đều, lực dùng rất đều tay… Đây rõ ràng là kỹ thuật của bác sĩ phẫu thuật! Lục Vân Hi xuất thân từ ngành y sao?】

"Vân Hi, chị mau ra xem Tạ Vũ đi!" Triệu Điềm Điềm chạy vào, kéo tay Lục Vân Hi định lôi ra ngoài. "Cậu ấy sắp đánh nhau với Giang Quý Thanh rồi!"

Lục Vân Hi thản nhiên gỡ tay Triệu Điềm Điềm ra, không nhanh không chậm bước ra ngoài.

Hạ Tử Xuyên và Triệu Tử Ngang đang can ngăn, Hạ Tuyết Vi thì khuyên nhủ, Giang Miên kéo tay áo anh trai, mắt đỏ hoe vì lo lắng.

"Chuyện gì đây?" Lục Vân Hi nhìn thoáng qua hiện trường, ánh mắt dừng lại ở đống củi vương vãi dưới chân Tạ Vũ, nhướng mày hỏi.

"Chị Vân Hi, Tạ Vũ không chịu chặt củi, còn định ôm đi chỗ của bọn em, Giang Quý Thanh tức quá nên cãi nhau với cậu ta." Triệu Điềm Điềm mách lẻo. "Chị phải quản cậu ấy đi chứ!"

Hạ Tuyết Vi cũng lên tiếng: "Vân Hi, nếu các cô cần củi thì cứ nói với bọn tôi, đâu có ai không cho. Mới ngày đầu mà đã thế này, những ngày sau phải làm sao đây?"

Tạ Vũ bị Hạ Tử Xuyên và Triệu Tử Ngang giữ chặt hai bên, ánh mắt cuồn cuộn cơn giông, sắp mất kiểm soát.

Cô ta đến làm gì? Cũng định hùa vào trách móc, rồi mượn danh "chị gái" để lên mặt dạy dỗ hắn trước ống kính, lấy lòng cư dân mạng sao?

Tạ Vũ cười lạnh, ánh mắt chế giễu nhìn về phía Lục Vân Hi.

"Đánh nhau mà các cậu chỉ giữ một người thôi à." Lục Vân Hi cười như không cười. "Thiên vị cả trong cách can ngăn luôn nhỉ."

Mọi người đều bất ngờ, kể cả Tạ Vũ.

Cậu nhìn cô với ánh mắt dò xét.

Lại muốn giở trò gì đây?

Lúc này cư dân mạng mới nhận ra, đúng là Hạ Tử Xuyên và Triệu Tử Ngang chỉ giữ một mình Tạ Vũ, không cho cậu động đậy.

Triệu Điềm Điềm ngạc nhiên, cứ tưởng hai chị em họ không đội trời chung, gọi Lục Vân Hi đến cũng chỉ để Tạ Vũ mất mặt trước ống kính, không ngờ cô ta lại nói giúp cậu ta.

Giới giải trí vốn dĩ luôn có kẻ nâng người dìm, Triệu Điềm Điềm trông thì ngọt ngào dễ thương, nhưng thực ra là dân lão luyện, cô ta có thể nhận ra Hạ Tuyết Vi và em trai không ưa Tạ Vũ lắm.

Hạ Tử Xuyên và Triệu Tử Ngang thoáng lúng túng, người trước buông tay rồi tự biện hộ: "Tạ Vũ ra tay mạnh lắm, nếu đánh nhau thật thì không ổn đâu, xin lỗi nhé."

Lục Vân Hi khẽ cười, làm Hạ Tử Xuyên càng nóng mặt.

【Ha ha ha, sao cô ấy chưa nói gì mà tôi đã thấy mùi châm chọc rồi, cảm giác này kỳ diệu quá, bắt đầu thấy hứng thú với Lục Vân Hi rồi!】

【Chị em nhà này đúng là một khuôn đúc ra, ngang ngược như nhau!】

Lục Vân Hi không điếc, ở trong bếp cũng nghe được nguyên nhân tranh chấp.

"Hôm nay không thể chặt củi trả các cậu được." Cô đảo mắt một vòng, dừng lại trên đống củi đã được bổ xong, ngừng một chút rồi nói tiếp. "Bọn tôi cần củi nấu ăn, dùng bao nhiêu ngày mai sẽ chặt bù lại."

Củi trong sân được cung cấp mới mỗi ngày, hôm nay có bao nhiêu thì chỉ dùng được bấy nhiêu, ngày mai muốn có củi thì phải lao động đổi lấy.

Tạ Vũ nhếch môi, cô ta giỏi đóng vai người tốt thật đấy, chẳng lẽ củi chỉ có một mình cậu dùng?

"Có chút củi thôi mà, không có gì đâu." Hạ Tuyết Vi xua tay. "Không cần trả lại, cứ lấy đi."

"Đúng rồi đúng rồi, hòa thuận giúp đỡ nhau mà." Triệu Tử Ngang lập tức phụ họa.

Giang Quý Thanh vẫn chưa hết bực, nhưng thấy mọi người đều nói vậy, anh ta đành hậm hực hừ một tiếng, xoay người trở vào phòng.