Livetream Dựa Vào Phúc Khí Của Chị Gái Các Đại Lão Đều Muốn Chống Lưng Cho Tôi

Chương 4

Cảm giác như có một hòn đá sắc nhọn đang cứa vào tim cô, gây ra cơn đau âm ỉ.

Sau có thông báo chính thức về chương trình tạp kỹ đồng quê, cuối cùng cô đã quyết định đi gặp "người em trai" đầy tai tiếng và tính cách tệ hại này, và cố gắng lấy tóc của anh ta để xét nghiệm ADN.

Chỉ cần xác nhận không có quan hệ huyết thống, cô có thể hoàn toàn yên tâm.

Lục Vân Hi buông tờ báo xuống, khẽ vuốt giữa hai hàng chân mày. Một lát sau, cô bắt đầu sắp xếp công việc với nhóm nghiên cứu, chuẩn bị kế hoạch về nước.

"Chúc mừng sinh nhật, Luna."

Những cuộc gọi từ gia đình lần lượt đến. Giọng cha mẹ và anh trai đều nhàn nhạt, xa cách và đầy khách sáo.

"Tối nay chúng ta tổ chức tiệc sinh nhật cho co nhé?" Biết Lục Vân Hi sẽ từ chối, người ở đầu dây bên kia vẫn hỏi theo lệ thường.

“Không cần đâu, cảm ơn.”

Nghe thấy câu trả lời của cô, người ở đầu dây bên kia rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, nói thêm vài câu rồi vội vàng cúp máy.

Lục Vân Hi đã quen với điều này nên không cảm thấy bất ngờ.

Cô được một cặp vợ chồng người Hoa kinh doanh ở nước ngoài từ thời dân quốc nhận nuôi, hiện tại sở hữu một tập đoàn khổng lồ là Lục thị, tập đoàn Hoa Kiều lớn nhất ở địa phương.

Cha cô, Lục Vân, là hội trưởng hiệp hội thương nhân người Hoa. Mẹ cô, Diệp Y Lan, thường giao du với những người phụ nữ cùng đẳng cấp. Bà có mỏ kim cương riêng, đồ trang sức của Diệp Thị cũng nổi tiếng khắp thế giới.

Lục Vân Hi có một người anh trai, nhưng vì mọi người đều rất bận rộn nên cô chỉ giữ liên lạc với anh ấy một cách tượng trưng bằng cách gọi điện thoại một lần mỗi tuần.

Chuyện cô sắp về nước, cô không nói với gia đình vì họ cũng chẳng bận tâm đến.

Năm mười tám tuổi, cha mẹ đã thẳng thắn kể cho cô biết thân thế của mình, còn bảo nếu cô muốn tìm kiếm cha mẹ ruột, họ sẽ không ngăn cản.

Lục Vân Hi cũng từng hỏi cha mẹ mình nhưng họ chỉ nói rằng khi họ trở về Trung Quốc vì cần kế thừa tài sản do tổ tiên để lại thì tình cờ nhìn thấy cô bên cạnh thùng rác của bệnh viện.

Vào thời điểm đó, trẻ sơ sinh bị bỏ rơi ở khắp mọi nơi, đặc biệt là những bé gái, vì vậy cha mẹ cô cho rằng có thể cha mẹ ruột đã cố ý bỏ rơi cô.

Xét đến địa vị hiện tại của gia đình nhà họ Lục và tài sản cá nhân của cô, cha mẹ cô không khuyến khích cô đi tìm cha mẹ ruột.

Lục Vân Hi siết nhẹ bức ảnh mới in giữa các ngón tay.

Người trong ảnh có ánh mắt kiêu ngạo và ngang tàng. Hoàn toàn không giống cô.

Cô thầm thở phào nhẹ nhõm.