Độc Ác Nam Phụ Là Nữ Cải Nam Trang

Chương 5

Trước khi xuyên đến thế giới này, nàng bất đắc dĩ phải bán đi trung tâm nghiên cứu kỹ thuật hàng đầu mà cha để lại, chỉ giữ lại một công ty con duy nhất. Hôm đó, nàng đã ngồi thương lượng suốt nửa ngày với một gã chủ tịch muốn thu mua, nhưng hắn chẳng một có chút thành ý nào.

Vậy mà ngay khi bước ra khỏi văn phòng của gã, cảnh tượng trước mắt suýt khiến nàng bật cười. Gã chủ tịch mà nàng vừa hao tâm tổn sức thương lượng suốt cả buổi lại đang khúm núm, cúi đầu trước vị hôn phu cũ của nàng.

Trớ trêu thay, vị hôn phu cũ của Thẩm Phượng Chương và Thẩm Tuyển lại giống nhau như hai giọt nước. Mà nàng thì hận hắn đến tận xương tủy.

Nàng có thể làm nhiệm vụ, nhưng tuyệt đối không thể nhẫn nhịn để lấy lòng Thẩm Tuyển.

Thẩm Phượng Chương thu lại ánh mắt thất thần, buông chén sứ hít sâu một hơi. Đôi mắt đen sâu thẳm ánh lên đầy vẻ lạnh lẽo và tàn nhẫn.

Nàng nhất định phải quay về ba năm trước để ngăn chặn mọi bi kịch trước khi nó kịp xảy ra. Không chỉ vậy, nàng còn muốn khiến kẻ cặn bã kia nếm trải sự nhục nhã đến tột cùng!

Chiếc xe ngựa chầm chậm lăn bánh vào phủ Quận công Thủy Hưng.

Phủ Quận công nàm ở khu Thanh Khê, nơi mà giữa tháng tư hoa cỏ đua nhau khoe sắc, chim oanh ríu rít bay lượn, càng tô thêm vẻ tráng lệ. Tòa phủ sừng sững, nguy nga, toát lên sự xa hoa và quyền thế bậc nhất.

Khi còn sống, lão Quận công là đại thần hiển hách trong triều. Thuở nhỏ, ông theo Thái Tổ Võ Đế chinh chiến khắp nơi, bình định phản loạn. Sau này, dưới sự sắp đặt của Hoàng đế, ông phò tá vị Hoàng đế đương triều từ khi người còn nhỏ, giúp trấn thủ Kinh Châu, dẹp loạn Man tộc.

Năm đó, Thái tử bị phế truất vì tội gϊếŧ cha tạo phản, chính Thẩm Quận công đã hộ tống Hoàng đế đương triều vào kinh, giúp người thuận lợi đăng cơ. Cũng vì lẽ đó, Hoàng đế vô cùng tín nhiệm nhà họ Thẩm.

Phủ Quận công được xây dựng theo tiêu chuẩn cao nhất, kiến trúc vừa tinh xảo xa hoa, trang nhã nhưng vẫn uy nghiêm.

Hiện tại, phủ được chia thành hai khu vực: Đại phòng – nơi ở của Thẩm Phượng Chương cùng những người khác, và nhị phòng. Còn Thẩm lão phu nhân thì sống tại chính đường.

Thẩm Phượng Chương dẫn theo người hầu trở về Cảnh Hành viện của mình.

Vừa thấy nàng bước vào, Phương Chỉ – tỳ nữ thân cận luôn hầu hạ bên cạnh nàng, người duy nhất biết thân phận thực sự của nàng và cũng là kẻ trung thành tận tâm nhất – vội vàng chạy ra đón.