Tinh Tế Thực Vật Thuần Dưỡng Sư

Chương 6: Thực vật quý hiếm (3)

Cậu vuốt tóc, thở dài: "Chuyện này thật là..." Cậu đã từng ăn toàn rau củ quả ở thế giới tận thế cho đến khi trở nên xanh xao vàng vọt, giờ đây chẳng lẽ mình phải ăn thịt mỗi ngày sao?

Nghĩ tới đây, cậu bỗng nhảy bật dậy từ sofa. Chính nhờ hệ thống thực vật mà cậu có thể ăn rau củ quả trong thế giới tận thế!

"Hệ thống Thực Vật!" Trái tim cậu đập thình thịch, cậu giật mạnh cổ áo phải xuống nhìn vào hình xăm trên vai, một niềm vui hiện lên trong mắt cậu, nhưng rồi cậu không khỏi nhăn mặt.

Trên vai trắng nõn của cậu có một đóa hoa năm màu nổi bật. Cậu rất quen thuộc với hình dáng của nó, đó chính là hoa mẫu đơn, là vật chứa đựng hệ thống Thực Vật. Nhưng màu sắc của nó ở thế giới tận thế là đỏ rực, còn bây giờ lại có đến năm màu: đỏ, trắng, xanh lá, đen và vàng.

Cậu dùng ngón tay chạm nhẹ vào cánh hoa, thử giao tiếp với hệ thống. Dù là nói ra hay trong đầu, cậu đều không nhận được phản hồi.

Nhớ lại cảnh tượng liên kết với hệ thống, cậu đi vào bếp, cầm dao rạch ngón trỏ trái, để máu nhỏ giọt lên hoa mẫu đơn.

Máu rơi trên hoa nhanh chóng biến mất, một ánh sáng năm màu nhẹ nhàng xuất hiện trên cánh hoa, giọng nói của một đứa bé trai bốn năm tuổi vang lên trong đầu Tạ Sâm: "Wow! Thành công rồi, A Sâm cậu còn sống!"

Tạ Sâm vội hỏi trong đầu: "Là cậu làm sao?"

Giọng bé trai có vẻ yếu ớt nhưng không giấu được sự tự hào: "Tất nhiên, vào thời điểm quan trọng tôi đã khởi động năng lượng bản thể, tìm kiếm thân thể phù hợp với cậu, nếu không chắc chắn cậu đã chết rồi."

"Vậy thân thể gốc của tôi thì sao?"

A Đan nói: "Cậu thành công sống sót, người kia chắc đã chết trước khi cậu đến."

Tạ Sâm còn muốn hỏi thêm, A Đan nói: "Lực lượng chuyển đổi thời gian không gian quá mạnh, năng lượng bản thể của tôi phân tán, rất yếu ớt, những loại thực vật cậu đã kích hoạt trước đây đều mất rồi, cần kích hoạt lại. Tôi cần ngủ để phục hồi năng lượng hàng ngày, mỗi mười hai giờ sẽ tỉnh một lần."

"Cậu muốn thực vật thì cứ cố gắng thu thập năng lượng cảm kích để kích hoạt thực vật, càng nhiều thực vật, thời gian tôi tỉnh táo càng lâu hơn." Giọng nói của nó dần nhỏ lại: "Đúng rồi, cậu phải nhớ kỹ, sau mỗi lần tỉnh dậy tám giờ cũng phải nghỉ ngơi."

"Tại sao?"

Chờ mãi không thấy hệ thống đáp lại.

Tạ Sâm lau ngón tay còn đang rỉ máu vào cánh hoa mẫu đơn, đợi một hồi lâu, trong đầu không có tiếng nói nào, vết máu cũng không thay đổi.

Tạ Sâm lau sạch vai, kéo áo lên, trở lại phòng khách ngồi phịch xuống sofa, đầu năm nay, ngay cả hệ thống cũng không còn đáng tin cậy nữa rồi!

Tạ Sâm ngồi trên ghế sofa suy nghĩ.

Ban đầu hệ thống Thực Vật không có thực vật, thực vật cần tiêu thụ năng lượng cảm kích để kích hoạt.

Năng lượng cảm kích đến từ lòng biết ơn của người khác đối với chủ nhân hệ thống, Tạ Sâm nhớ rất rõ, lúc mới nhận được hệ thống, A Đan đã nói, mỗi người có tâm lý khác nhau, năng lượng cảm kích mà bọn họ có thể cung cấp cũng khác nhau, giá trị từ một đến mười.

Cậu có thể trực tiếp nhìn thấy giá trị cực đại của năng lượng cảm kích của người khác, thời điểm tận thế càng làm cậu nhận thức sâu sắc điều này, cậu làm cùng một việc tốt, nhận được năng lượng từ các đối tượng khác nhau là không giống nhau.

Ban đầu khi cậu thu thập được 10 năng lượng đã kích hoạt loại thực vật đầu tiên. Bây giờ trong đầu không chỉ không có tiếng nói của A Đan, mà còn không có bảng điều khiển hệ thống, cậu không chắc chắn liệu bây giờ kích hoạt loại thực vật đầu tiên cũng chỉ cần 10 năng lượng hay không.

Dù sao, cậu cũng phải cố gắng thu thập năng lượng.