Cây ma không có cảm giác đau, cũng không thể chết, là đối thủ chiến đấu tốt nhất. Bằng không, bất cứ ai đến gần anh, dù là người thân hay chiến hữu, đều có khả năng bị anh mất kiểm soát mà gϊếŧ nhầm.
Kaiser không thể kiềm chế khao khát muốn hủy diệt tất cả, du͙© vọиɠ chiến đấu cuồng bạo trong cơ thể khiến anh vừa đau đớn vừa phát điên.
Ngoài việc cung cấp một số loại thuốc vô thưởng vô phạt, quân y còn đề nghị anh trồng hoa cỏ để chữa lành tâm hồn.
Nhưng điều đó hoàn toàn vô ích.
Hoa cỏ có thể chữa lành ư?
Đối với anh, đây đúng là một trò cười!
Trong đầu vị nguyên soái thiết huyết chỉ có “chiến đấu”. Chỉ có không ngừng chiến đấu mới có thể làm dịu sự bức bối mất kiểm soát trong anh. Chỉ có vắt kiệt sức lực, đến khi cơ thể mệt mỏi không thể động đậy, anh mới có thể chợp mắt được một lúc.
Mỗi ngày đều tiêu hao thể lực trong rừng, sau đó tùy tiện tìm một hang động nghỉ ngơi—đó chính là “kỳ nghỉ” của vị nguyên soái đại nhân.
Nhưng hôm nay, đám cây ma lại có biểu hiện kỳ lạ.
Vừa phút trước còn dây dưa với anh, phút sau chúng đột nhiên ngừng lại, đám gai độc và dây leo co rút về, như thể mất hứng thú với chiến đấu, chỉ ngây ngốc lắc lư sang một bên.
Kaiser còn chưa đánh đã đời, sức lực dư thừa khiến anh bức bối và khó chịu.
Móng vuốt sắc nhọn cào mạnh xuống đất, toàn thân sư tử trắng tỏa ra hơi thở sắc bén nguy hiểm như một thanh vũ khí lạnh.
Anh muốn chém gϊếŧ, muốn giao tranh, muốn hủy diệt tất cả…
Ngay tại ranh giới sắp mất đi lý trí, khứu giác nhạy bén của sư tử bắt được một mùi hương nhàn nhạt.
Hình như là hương hoa nào đó.
Ngọt ngào, nhưng không gây ngấy.
Kaiser chưa từng ngửi thấy mùi hương nào dễ chịu đến vậy. Anh không thể xác định nó đến từ loài thực vật nào, nhưng chỉ nhờ hương thơm vô hình vô ảnh này, tâm trạng nóng nảy như bị lửa thiêu đốt của anh dần lắng xuống.
Lẽ nào, đám cây ma cũng vì hương hoa này mà ngừng chiến đấu?
Sự chú ý vốn duy trì cảnh giác cao độ trong thời gian dài của anh bất giác bị mùi hương mỏng manh này hấp dẫn. Đầu sư tử trắng hơi nghiêng về hướng cơn gió mang theo mùi hoa.
Lần đầu tiên, trong não Kaiser xuất hiện thứ gì đó ngoài chiến tranh.
Anh cố gắng lần theo hương thơm đó.
Quay đầu, bước về phía nơi gió thổi tới…
…
Quá trình nở hoa của Lâm Du vẫn chưa kết thúc.
Sau khi bông hoa đầu tiên bung cánh, những nụ hoa khác cũng lần lượt nối gót, thi nhau nở rộ.
Từ góc độ của Lâm Du, cậu không nhìn thấy những bông hoa nhỏ trên “đỉnh đầu” mình, chỉ có thể nghe thấy từng tiếng “bốp bốp” khi hoa nở, sau đó cẩn thận dùng lá cây chạm nhẹ lên cánh hoa.
Mềm mại, mát lạnh.
Cảm giác rất thích!
Không chỉ vậy, trên cành của cậu còn mọc ra rất nhiều mầm lá non xanh biếc, dưới ánh nắng trông vô cùng căng tràn sức sống.
Thông thường, cây mộc lan trắng sẽ nở hoa vào mùa xuân trước rồi mới ra lá, rất hiếm khi hoa lá cùng xuất hiện. Nhưng nơi này đâu phải Trái Đất, thực vật không phát triển theo quy luật thông thường cũng là chuyện bình thường.
Lâm Du nghĩ rất thoáng, chỉ cần khỏe mạnh là được.
Những bông mộc lan trắng đang nở rộ tỏa ra mùi hương thanh tao và sâu lắng.
Tại những nơi Lâm Du không nhìn thấy, hương hoa vô thức mà cậu phát ra đã gây ảnh hưởng rộng lớn và sâu sắc đến cả khu rừng.
Đầu tiên, đám cây ma bắt đầu trở nên kỳ quặc.
Những khán giả đang theo dõi chương trình “Chinh phục rừng rậm” lập tức nhận ra điều bất thường, bình luận liên tục lướt qua màn hình:
“[Kênh số 4] Cây nắp ấm ma hóa vừa nôn ra tuyển thủ thú nhân mà nó nuốt vào!”
“[Kênh số 28] Cây ké ma hóa cũng thả người mà nó đâm cho khóc thét rồi…”
“Báo cáo! Tất cả ma thực ở mọi kênh đều ngừng tấn công!!!”
Chuyện này thật quá bất thường!