Là Nữ Phụ Ích Kỷ Dối Trá Độc Ác Nhưng Đám Nam Chủ Cứ Bám Dính Tôi

Chương 12

Một khoảng lặng kéo dài.

Mãi một lúc sau, hệ thống 0573 mới trả lời:

【Ký chủ, tôi không biết mẹ cô là ai.】

Lâm Vãn Phù nghe xong liền cụp mắt, hàng mi dài cong vυ't đổ xuống tạo thành một mảng bóng nhạt.

Cô co mình trên ghế, im lặng không nói gì.

Nhìn từ góc độ nào cũng thấy cô lúc này mong manh như một pho tượng ngọc sắp vỡ, toát lên vẻ yếu đuối khiến người khác muốn bảo vệ.

Cuối cùng, hệ thống 0573 cũng mềm lòng.

【Ký chủ đừng buồn. Chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ, tôi có thể giúp cô tra thông tin về mẹ mình.】

“Thật không?”

Lâm Vãn Phù lập tức ngẩng đầu, mắt sáng lấp lánh nhìn sợi dây chuyền trong tay.

【Thật.】

Nhưng điều nó không nói là—không lâu trước đây, nó đã nuốt chửng hệ thống “Cướp Đoạt Tình Yêu” và vô tình bị ràng buộc bởi chương trình nhiệm vụ của hệ thống đó.

Theo quy tắc, hệ thống không được phép giúp đỡ ký chủ ngoài phạm vi nhiệm vụ.

Nhưng quy tắc này chẳng có tác dụng gì với nó cả.

Dù sao nó cũng là một hệ thống phản bội trốn ra từ không gian của Chủ Thần, làm gì có chuyện bị một chương trình rách nát như thế cản trở?

Nói đi cũng phải nói lại, chính nó cũng rất tò mò về thân thế của mẹ Lâm Vãn Phù.

Dù hiện tại năng lượng của nó gần cạn kiệt, nhưng việc tra xét thông tin của một nhân vật ở thế giới cấp thấp này chẳng đáng là bao.

Thế nhưng, nó lại chẳng tra được chút thông tin nào về mẹ của Lâm Vãn Phù.

Chuyện này chỉ có một khả năng duy nhất—

Người đó không phải cư dân của thế giới này.

Bà ta đến từ một không gian cấp bậc cao hơn.

Lâm Vãn Phù chăm chú nhìn viên ngọc lục bảo, đôi mắt trong veo lộ ra vẻ mong chờ.

“Nhiệm vụ của tôi là gì?”

Trước một thứ mình chưa hiểu rõ, cô vô thức thu lại vẻ sắc sảo thường ngày, để lộ bộ dáng ngoan ngoãn vô hại.

Chỉ khi khiến hệ thống 0573 mất cảnh giác, cô mới có thể từ từ moi thêm thông tin từ nó.

【Ký chủ, tôi không phải là viên ngọc lục bảo đó. Cô không cần cầm nó trên tay vẫn có thể nói chuyện với tôi.】

Hệ thống 0573 vừa nói, vừa lục lọi dữ liệu trong kho của Hệ Thống Cướp Đoạt Tình Yêu mà nó đã nuốt.

Từ lúc cắn nuốt hệ thống kia đến giờ, nó vẫn chưa có thời gian kiểm tra chương trình nhiệm vụ của nó là gì.

“Được rồi.”

Lâm Vãn Phù ngoan ngoãn cất lại dây chuyền vào hộp trang sức, khóa cẩn thận.

Sau khi hệ thống 0573 đọc xong dữ liệu thì bắt đầu đọc lại như một cái máy:

【Ký chủ, cô là nhân vật phản diện trong một cuốn tiểu thuyết nam tần tên là “Cậu ấm hào môn bị bỏ rơi hoá ra lại là vị vua không ngai”.】

【Trong truyện, nam chính Thẩm Từ Ngôn một lòng một dạ với cô. Nhưng cô thì sao? Cô lăng nhăng, ích kỷ, bạc bẽo, bắt tay với phản diện Thẩm Hoài Cẩn để gài bẫy nam chính, khiến anh ta mang tiếng gϊếŧ người vô tội.】

【Nam chính vì thế mà hận cô thấu xương. Anh lưu lạc ở nước ngoài nhiều năm, tích lũy đủ quyền thế, rồi quay về với mục đích đầu tiên là—trả thù cô.】

【Thẩm Từ Ngôn bày mưu lập kế khiến nhà họ Lâm phá sản chỉ sau một đêm, nợ nần chồng chất. Anh còn trừ khử luôn chỗ dựa lớn nhất của cô—Tần Dặc. Sau đó, anh ép buộc toàn bộ giới thượng lưu ở Kinh Hải không ai được giúp đỡ nhà họ Lâm, buộc cô phải tự mình cúi đầu van xin.】