Tiểu Sư Muội Hợp Hoan Tông Không Muốn Hái Hoa, Chỉ Muốn Phát Tài

Chương 1-1: Nhảy Vực

Diệp Tịch Dao vừa xuyên sách đã xuyên ngay đến mép vực thẳm, tiến một bước là vực sâu, lùi một bước là gã cặn bã.

Tiến không được, lùi cũng chẳng xong!

"Diệp Tịch Dao, hôm trước cắt cổ tay, hôm nay nhảy vực? Ngươi không rõ thân phận thế thân của mình à? Ăn phân còn muốn cưỡi lên đầu kẻ đi ỉa..."

"Ngươi có bản lĩnh uy hϊếp ta, có bản lĩnh thì nhảy vực đi!"

Aaaa, những lời thoại cẩu huyết quen thuộc và ghê tởm này...

Diệp Tịch Dao muốn ị một bãi lớn vào mồm gã, để gã biết rõ thế thân cũng biết đi ỉa.

Nàng xuyên vào một cuốn tiểu thuyết có tên "Sau Khi Thế Thân Chết, Nam Phụ Liệt Dương" và trở thành thế thân của nữ chính Uyển Nhân Mật

Uyển Nhân Mật là tài nữ ngàn năm có một, tựa tuyết đọng trên đỉnh Thiên Sơn, thuần khiết, cao quý, không ai dám mạo phạm.

Các nam phụ liền nảy sinh tà niệm với Diệp Tịch Dao, con gái nuôi của Uyển gia.

Nàng bị coi là lô đỉnh, bị giày vò dưới thân các nam phụ, sống không được chết cũng không xong.

*Lô đỉnh: nghĩa đen là lò luyện đan, nghĩa bóng thì chỉ một người (thường là nữ, nhưng đôi khi là nam) được chọn làm đối tượng song tu để hấp thụ nguyên khí, dương khí hoặc âm khí, giúp tăng tu vi nhanh chóng.

Cuối cùng nàng bị móc rỗng thân thể, linh căn, giác mạc và thận đều bị móc cho Uyển Nhân Mật, sau đó chết thảm.

Sau khi nàng chết các nam phụ đều liệt dương.

Sau đó nữ chính bắt đầu chữa trị cho các nam phụ.

Gã cặn bã trước mắt này chính là Tiết Tế, hiện giờ đang bất lực hoặc là trên con đường trở nên bất lực.

Diệp Tịch Dao: ... Không rõ thể loại của quyển tiểu thuyết này là truyện H, truyện hài hay truyện y thuật.

Mạch truyện chính quá không rõ ràng rồi!

Đã xuyên sách rồi không biết có hệ thống không?

[Tôi đây.]

[Hệ thống của bạn đến rồi đây.]

Diệp Tịch Dao: "..."

Thật sự có!

[Chào mừng bạn đã kích hoạt hệ thống Đại Nữ Chủ, tôi là hệ thống 996 của bạn.]

Hệ thống 996: [Do nội dung của truyện không phù hợp với giá trị hiện đại, dẫn đến bị gỡ xuống, nhiệm vụ của ký chủ là đoạn tuyệt tình ái, khổ tâm tu luyện, vượt qua mọi đạo hữu*, phi thăng thành công, xây dựng một hình tượng Đại Nữ Chủ thành công, từ đó đi lêи đỉиɦ cao nhân sinh, để truyện được đăng lại!]

* Đạo hữu: là một danh xưng trong các truyện tu tiên, tu chân, dùng để chỉ những người cùng theo đuổi con đường tu luyện, cùng "đạo".

Diệp Tịch Dao: “Loại truyện H vô đạo đức này dùng để lau đít còn thấy bẩn mà còn muốn đăng lại sao?”

“Với tư cách là một người chính nghĩa, bình thường ta thấy loại truyện H rác rưởi này dù có liệt cũng phải dùng ngón chân tố cáo!”

Hệ thống 996: [Ta không muốn nói đâu, nhưng mà trong máy tính của ký chủ cái thư mục có tên "Tài liệu học tập" chứa cái gì vậy?]

Diệp Tịch Dao: ...

Hệ thống 996: [Nhắc nhở thân thiện: Ký chủ không phải là xuyên không vào truyện H, cũng không phải truyện hài, càng không phải truyện y thuật. Đây là một quyển truyện cứu rỗi.]

Diệp Tịch Dao: "..." Vẻ mặt ông già xem điện thoại trên ga tàu điện ngầm*.Chữa trị bất lực... Cứu rỗi... Ờm, đúng là cứu rỗi rồi!

Hệ thống 996: [Nhiệm vụ 1: Trong vòng mười phút nhảy xuống vách đá khiến cho những người từng coi thường ký chủ phải nhìn ký chủ bằng con mắt khác! Gây chấn động sâu sắc cho những người từng khinh bỉ!]

Diệp Tịch Dao: “Xin lỗi, ta không chịu được khổ luyện cũng không chịu được khổ tình, càng không chịu được khổ nhảy vực. Ta cho ngươi một cơ hội, ngươi đưa ta trở về đi, ta có thể rộng lượng một chút coi như chuyện này chưa từng xảy ra.”

Hệ thống 996: [Nhiệm vụ 1 khởi động, không hoàn thành lập tức xóa sổ, đếm ngược: 600, 599, 598...]

Diệp Tịch Dao: ...

Con mẹ hệ thống sao lại vô lý như mẹ tao vậy.

Mày đừng có ngông cuồng, có một ngày tao sẽ bắt mày ra rồi đánh mày vỡ mồm!

Không phải hoàn thành nhiệm vụ thôi sao, ai mà chẳng biết làm.

Diệp Tịch Dao lại tiến lên một bước.

Vách đá sâu không thấy đáy, vô số cành cây từ trong khe đá vươn ra múa may khoe vuốt.

Từ sâu trong vách đá thỉnh thoảng truyền đến tiếng kêu quái dị của dã thú khiến người ta rợn tóc gáy.

Diệp Tịch Dao: “Có thể không nhảy không... Chúng ta thủ tiêu gã, được không?”

“Đấm gã một phát chết tươi chẳng phải cũng có thể khiến người ta nhìn bằng con mắt khác, gây chấn động sâu sắc sao?”

Hệ thống 996: [...]

Ta rốt cuộc đã trói định với cái thứ quái quỷ gì vậy?

[Không được, cảnh giới của Tiết Tế đã là Luyện Khí Kỳ đại viên mãn, ký chủ mới Luyện Khí Kỳ tầng 3, trong mắt Tiết Tế, giẫm chết ký chủ cũng đơn giản như giẫm chết con kiến vậy.]

[Khuyên ký chủ đừng chọc giận đối phương, kiến tha cây đại thụ không phải hành vi khôn ngoan.]

[500, 499, 498...]

Giới tu tiên kẻ mạnh là vua, còn tàn khốc hơn cả xã hội hiện thực.

Sinh hay tử được hay mất, đều nằm trong một ý niệm của kẻ mạnh.

Diệp Tịch Dao đột nhiên ngẩng đầu bước nhanh về phía Tiết Tế.

“Không phải chấn động sâu sắc thôi sao?”

Nàng giỏi cái này lắm.

Là một bác sĩ khoa sản của bệnh viện hạng ba, nàng từng đỡ đẻ cho một phụ nữ Châu Á sinh ra hai đứa trẻ, một đứa trẻ da trắng và một đứa trẻ da đen.

Lúc đó cả bệnh viện đều chấn động.

Chút chấn động cỏn con này cần gì phải nhảy vực?

"Để ta làm cho ngươi xem, làm thế nào để dùng ba câu khiến một nam nhân chấn động cả đời!"

Không hề hấn gì.

Đấm chết không được bà đây còn có nghệ thuật ngôn ngữ.

Hệ thống 996 nhiệt huyết sôi trào: [Đại nữ chủ của ta, bùng cháy đi~!]

Thấy Diệp Tịch Dao đi tới, Tiết Tế cười lạnh một tiếng thờ ơ liếc nhìn, vẻ mặt lộ ra vài phần khinh miệt.

Gã ném ra một túi trữ vật rồi ra lệnh: "Váy trắng, mặc vào!"

Lần nhảy vực này bắt nguồn từ việc nguyên chủ không chịu mặc chiếc váy trắng mà Uyển Nhân Mật yêu thích nhất. Tiết Tế không hài lòng, đe dọa hủy hôn khiến nguyên chủ tuyệt vọng nhảy vực để níu kéo.

Diệp Tịch Dao: "Đã hủy hôn rồi, còn bắt ta mặc váy trắng làm gì? Nhà ngươi có tang chắc?"

Tiết Tế thản nhiên nói: "Ai bảo ngươi thích ta làm gì?"