Xuyên Không Ta Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 23: Nghi hoặc

Còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra, bỗng lại một trận hoa mắt kéo đến khiến hắn không đứng vững được, khi tỉnh lại một lần nữa.Cậu đang ôm lấy hắn khóc nức nở, từng giọt nước mắt trải dài theo khuôn mặt trắng nõn, càng khiến người khác phải động lòng hơn.

Nghe từng câu nói, và âm thanh xung quanh hắn lại thấy hình như mọi thứ đã trở lại được bình thường.

Điều này khiến hắn bắt đầu rối rắm, nhưng không có . gian nghĩ nhiều mà theo bản năng đưa tay gặt đi nước mắt bên má cậu.

"Làm sao vậy."

"Hu, hu, hức ,ức.. anh lại tự nhiên ngã xuống... Hức.."

Nghe vậy hắn liền hiểu ra là truyện vừa rồi đã doạ đến cậu, còn không hề nhẹ, khẽ cười mà bắt đầu an ủi cậu.

"Không sao chỉ là vừa rồi hơi choáng mà thôi."

""Bé con giờ nghe anh giải thích được chưa."

"Ừm." Giọng nói nhỏ yếu, còn mang theo âm mũi nặng nề vang lên.

Hắn bắt đầu nói:

"Chuyện là ngày hôm đó, anh đi dự tiệc với người nhà, thì bị thằng Đình Nam chơi khăm, nó cho anh thuốc ngủ rồi tìm người hại anh, rồi bị em nhìn thấy, mọi chuyện chỉ là như vậy thôi."

"Thật sao, anh không lừa em."

"Đúng vậy là thật nhất định chồng em sẽ không lừa em."

Tít...tít.....

Âm báo của hệ thống vang lên, trò chơi công lược đã kết thúc chúc mừng kí chủ Quý Đình Dữ thắng lợi!

Mọi chuyện đã kết thúc.

Phù.

Lại bật dậy một lần nữa, đây lại là một giấc mơ kì lạ lại xuất hiện, hắn dạo gần đây cứ hay mơ thấy những giấc mơ kì quái như vậy.

Cái gì mà hệ thống công lược, nhưng hắn không hề biết, hiện tại cậu và hắn đã làm lành, truyện hắn kéo cậu đi trong chương trình cũng đã có người giúp hắn sử lí, mọi chuyện đang đi theo một hướng tốt đẹp.

Lại nhìn thấy con gấu bông cá mặn đang nằm bên cạnh, thấy vậy hắn cũng chỉ ôm lấy nó rồi cười khúc khích, đầy hứng thú.

Lại nghĩ đến gì đó liền hỏi:

"Nhóc con em muốn đi chơi không, anh đưa em đi chơi."

Nghe thấy vậy cậu cũng lật người dậy hỏi anh, thật sự đi chơi sao.

Nghe vậy hắn cũng chỉ cười rồi nói, đúng vậy anh đưa em đi chơi.

Xuống lầu thấy ông cụ đang ngồi uống trà, mọi thứ rất bình yên, nhưng cũng có thứ gì đó là giả tạo khiến hắn bất ngờ, hoảng loạn bật dậy.

Lần này lại thấy cậu đang bị hắn nắm thật tay, còn cậu thì đang dưng dưng vì bị bóp đau.

Thấy vậy hắn luống cuống bỏ tay cậu ra rồi rời đi, hắn muốn làm rõ chuyện gì đang sảy ra, rốt cuộc đây là chuyện gì.