"Chỗ tốt đều bị chị chiếm hết, giờ lại chạy đến trước mặt tôi nói nháo? Nếu vậy, chị có nghĩ xem bản thân có tư cách nói những lời này không?"
Nói xong câu cuối cùng, Minh Hạ liền dứt khoát đóng sập cửa.
Minh Xuân Lan há miệng định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại chẳng thốt được lời nào. Cô ta đứng trước cánh cửa đóng chặt, sắc mặt dần trở nên trắng bệch.
Sau khi rời đi lúc giữa trưa, mãi đến 4-5 giờ chiều Tiền Thúy Bình mới quay về. Không biết bà ta đã đi đâu hay làm gì, chỉ thấy dáng vẻ hồn bay phách lạc, tinh thần sa sút.
Minh Xuân Lan lên tiếng hỏi nhưng bà ta không trả lời. Ban đầu, cô ta còn định nhắc lại chuyện xuống nông thôn, nhưng thấy dáng vẻ này liền không dám mở miệng, chỉ hỏi bà muốn ăn gì để cô ta nấu.
"Con tự xem mà làm. Trong tủ còn một miếng hàm thịt, lấy ra cắt rồi xào đi." Tiền Thúy Bình yếu ớt đáp rồi lập tức trở về phòng, mãi đến khi Minh Niên Khánh tan làm trở về mới chịu đi ra.
Bữa tối, Minh Xuân Lan làm món ớt xào hầm thịt cùng một đĩa cải trắng xào. Minh Niên Khánh làm việc trong xưởng thép, tuy lương cao nhưng rất vất vả, nên cứ cách hai ngày, trên bàn ăn lại phải có một món bổ dưỡng để bồi bổ cho ông ta.
Món thịt này, Minh Xuân Lan cam chịu nên sẽ không gắp, Tiền Thúy Bình cũng ít khi động đũa. Chỉ có Minh Hạ, bất kể ai nấu, cô muốn ăn gì thì sẽ ăn nấy, không cần phải nhường nhịn ai.
Tiền Thúy Bình thường xuyên phát hiện tủ bát trong nhà bị cạy mở. Những thứ bà ta cố tình giấu đi đều không giấu nổi, dù có lén lút méc vài lần, thấy Minh Niên Khánh không có ý định quản, bà ta cũng đành mắt nhắm mắt mở cho qua.
Đáng tiếc, con gái của bà ta lại là kẻ chấp mê bất ngộ, ngày nào cũng nấu cơm mà không biết tiện tay ăn vụng hai miếng. Cuối cùng, trong nhà toàn đồ tốt lại rơi vào tay con bé chết tiệt Minh Hạ.
Bình thường, thấy Minh Hạ làm vậy, Tiền Thúy Bình ít nhiều gì cũng sẽ nói vài câu chèn ép. Nhưng hôm nay có lẽ trong lòng còn đang bận tâm chuyện khác, bà ta làm như không hề thấy gì.
Minh Hạ cũng chẳng quan tâm, chỉ lo nhanh chóng ăn no. Dù sao lát nữa còn một trận cãi vã đang chờ, nếu không ăn no, lấy đâu ra sức mà đối phó?
Minh Niên Khánh là điển hình của kẻ trọng nam khinh nữ, gia trưởng, trong nhà ông ta là chủ, không ai được phép làm trái lời ông ta.
Đêm qua ông ta động tay đánh Minh Hạ, hôm nay lại làm như không có chuyện gì xảy ra, thậm chí còn chẳng buồn hỏi han một câu, càng không có ý định xin lỗi.