Chiêu Sinh

Quyển 1 - Chương 1: Cổ Đại, Quý Phi Mưu Trí

Cô là Ngọc Nghiên, ở thế giới thật của mình cô chỉ là một đứa bé vừa trường thành, 18 tuổi trở thành công nhân trong nhà máy, 19 tuổi bị đánh chết, chấm hết cuộc đời đau khổ.

Nhưng lại phát hiện ra một bảng thông tin hiện lên trước mắt của cô, hiển thị rất chi tiết quá trình lúc cô còn sống, sau đó hiện ra dòng chữ và nút bấm.

[Trở thành kí chủ của hệ thống Chiêu Sinh nhận hàng ngàn nhiệm vụ xuyên qua thế giới khác nhau giúp những nam nhân khó có con sinh con đẻ cái khai chi tán diệp.]

[Đồng ý] [Từ Chối].

Rõ ràng cô không muốn chết khi còn quá trẻ, chỉ vì gương mặt xinh đẹp mà được nhiều người đàn ông bắt chuyện, một người hướng nội như cô rõ là không thích nhưng vẫn phải mỉm cười gượng gạo sợ bản thân sẽ gặp chuyện xấu cần họ giúp đỡ, cuối cùng bị hiểu nhầm là tiểu tam, khi cô vợ kia lôi cô vào góc khuất đánh đến mặt mày xưng húp thì tên đàn ông đã từng bắt chuyện với cô lại đứng bên ngoài hẻm không dám đi vào can ngăn.

Cô muốn sống... Không muốn chết thế này, chỉ là sinh con thôi mà cô làm được, chí ít ngậm ngùi thì vẫn có cuộc sống tốt đẹp.

Cô ấn vào nút đồng ý, cuối cùng xuyên đến thế giới mới, một thế giới mà bản thân chưa rõ gì ở đây.

"Tiểu hài tử, sao ngươi cứ chạy nhảy lung tung, không ra dáng một nữ nhi chút nào" Người phụ nhân chạy đến phía cô, hai tay nhấc bổng cô lên cách mặt đất 3 tấc.

Trong lúc hoảng loạn cô quơ tay múa chân khiến người phụ nhân buông tay, nhíu mày khó chịu nhìn cô chằm chằm.

"Hừ, sắp cập kê đến nơi rồi mà ngươi vẫn như thế này, làm sao gả cho người ta được đây?"

Bỗng chốc đầu óc mơ hồ, cô ngất đi trong lòng người phụ nhân kia, trong cơn mơ âm thanh và hình ảnh sắc nét đều hiện lên trên toàn bộ màn hình.

[Kí chủ, cô đã xem toàn bộ cốt truyện chưa? Để tôi đọc cho cô nghe nhé, cô nhìn kĩ hình ảnh ở đây.]

Màn hình lần lượt chiếu sáng.

Thân thể này tên là Ngụy Ngọc Khê, nhũ danh là Tiểu Khê, người phụ nhân ban nãy là nương thân sinh của thân thể này, hôm nay nàng đã trong 14 tuổi, thêm một năm sẽ là 15 tuổi, cũng là năm tổ chức lễ cập kê tìm phu quân tương lai cho nàng, chỉ là tính cách có chút hoạt bát, lại thích giúp người cuối cùng lại giúp trúng tên nam chính Nhuyễn Ngọc, mà hắn lại là thế tử của một hầu phủ trống không ngoài cái danh thì chẳng có gì, còn nàng lại là con gái của một thương nhân giàu nhất một vùng, Giang Nam sông nước hữu tình ngoại trừ mùa bão thì quanh năm cảnh đẹp đến mê người.

Vậy mà từ kinh thành xa xôi xuất hiện một thế tử hầu phủ, khôi ngô tuấn tú khiến nàng chết mê chết mệt, hắn lợi dụng gia sản của nàng lấp đầy vào hầu phủ, còn gì tốt hơn khi vừa có tiền vừa có quyền chứ, khi nàng còn đang đắm chìm trong sự hạnh phúc của thế tử phu nhân thì bắt gặp hắn và nữ chính Giang Nguyệt đang trò chuyện đối thơ ca, tính tình được nuông chiều khiến nàng chịu không nổi cuối cùng một đêm cả kinh thành đều biết đến thế tử có một phu nhân đanh đá chanh chua ghen tuông, một hầu phủ thế tử xui xẻo và bạch nguyệt quang đáng thương.

Khi trong tay hắn có quyền khuynh triều dã liền vạch tội gia đình nàng, không có tội cũng làm cho có đó chính là dáng vẻ bá đạo của hắn, còn Giang Nguyệt giả vờ làm một đóa hoa kiều diễm của hắn, trước mắt nàng lại giả dạng thành hổ mẹ lạnh lùng, nàng ta đúng là thật biết diễn.

Cuối cùng hắn cùng nàng hòa ly, buộc tội nàng, không thể sinh con, không hiền lương thục đức, hai trong tam đại tội trong viện trạch đã khiến nàng không thể không từ bỏ của hồi môn.

Gia đình mất, tiền bạc đều bị lừa còn hầu phủ dùng tiền của nàng để sống sung túc một đời.

Trong cơn bệnh tật, nàng qua đời ở góc nhỏ khu phố, giống như cô là bị đánh chết.

"Hừ, đúng là nữ nhân tâm cơ hư hỏng dám quyến rũ phu quân ta!"

Người phụ nhân kia hét lên rồi bỏ đi, để lại thân thể đang dàn kiệt quệ dưới mùa đông lạnh lẽo.

Phải không? Là nàng đã quyến rũ hắn sao?