Xuyên Nhanh: Sau Khi Trap Phản Diện, Bị Nhốt Đến Khóc

Thế giới 1 - Chương 7: Thiên Kim Tài Phiệt Ác Liệt

Nhìn đôi mắt che kín sương mù, mái tóc rối tung bay tán loạn trước trán của Kỳ Nhiễm, Giang Thời Tự ma xui quỷ khiến buông hai tay ra, giống như không có chuyện gì mà đứng dậy rời đi.

“Khụ khụ!”

Kỳ Nhiễm bị bóp đến thiếu dưỡng khí, cô sờ lên vết đỏ trên cổ, sau đó nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Giang Thời Tự, nhếch khóe môi không tiếng động.

Chỉ nghe thấy tiếng gào thét của Tiểu Thái ở trong đầu, [A a a a! Thượng thần đại nhân! Giá trị hóa hắc đã giảm xuống một chút rồi!]

Kỳ Nhiễm nhíu mày: [Ngươi làm ồn đến ta rồi.]

Tiểu Thái lập tức tắt tiếng, quả nhiên là Thượng thần Kỳ Nhiễm danh bất hư truyền, mặc dù tính tình cổ quái, nhưng làm việc vẫn cẩn thận tỉ mỉ, nó không theo sai người!

Nửa đêm sau.

Kỳ Nhiễm đột nhiên đứng dậy từ trên giường.

Tiểu Thái cảm ứng được, vội vàng hỏi, [Sao vậy Thượng thần?]

“Phản diện bị sốt rồi sao?” Kỳ Nhiễm nói xong, để chân trần mà đi lấy chăn lông.

[Kiểm tra đo lường được nhiệt độ của phản diện tăng cao, sao người lại biết thế ạ?] Tiểu Thái kinh ngạc thốt ra, ngay cả tôn xưng cũng quên mất, chờ sau khi phản ứng lại, vội vàng xin lỗi, [Xin lỗi, Thượng thần đại nhân!]

“Sau này không cần dùng tôn xưng nữa. Hôm nay nhân vật phản diện rơi xuống nước, trên người lại không lau khô, cho nên ta đoán hắn sẽ phát sốt.” Kỳ Nhiễm đã đi tới lầu một, cô dựa theo ký ức của nguyên chủ mà tìm được chỗ ở của bảo mẫu.

Vừa vặn nhìn thấy nhân vật phản diện nằm trên mặt đất, cuộn tròn thành một đoàn, trên người ngay cả cái chăn cũng không có ở lối đi nhỏ.

Tiểu Thái ra khỏi mở miệng giải thích, [Nhân vật phản diện vốn không phải bảo mẫu của Kỳ gia, cho nên nguyên chủ không cho hắn ở chỗ của bảo mẫu, nhân vật phản diện chỉ có thể ngủ trên mặt đất.]

Kỳ Nhiễm tiến lên, duỗi chân đạp hắn, người trên mặt đất thờ ơ.

Cô ngồi xổm xuống, giơ tay chạm lên trán Giang Thời Tự, nóng đến nỗi khiến Kỳ Nhiễm lặng lẽ thu tay về.

Kỳ Nhiễm nhìn khoảng cách trên ghế sô pha, không tính là xa, cô trực tiếp kéo chân Giang Thời Tự, toàn bộ tư thế kéo như là heo chết vậy.

Mất sức chín trâu hai hổ, cuối cùng cô cũng đưa được Giang Thời Tự lên sô pha.

Trong thời gian này, người bị sốt thậm chí cũng không mở mắt ra.

Kỳ Nhiễm lo lắng hỏi: “Hắn không chết đó chứ?”

[Không sao không sao, nhân vật phản diện còn có đặc trưng sinh mệnh yếu ớt.]

Sau khi nghe được câu trả lời, Kỳ Nhiễm thở phào nhẹ nhõm, sau đó đắp chăn cho hắn, xoay người lấy khăn ướt đặt lên trán Giang Thời Tự.

“Ta còn chưa hầu hạ ai bao giờ, hắn là người đầu tiên.” Kỳ Nhiễm vừa oán giận vừa vặn khăn mặt.

[Người hãy nghĩ đến vị trí chủ Thần, nếu người lên làm chủ thần, ta sẽ là thần thú đứng đầu rồi!]

“Ngươi có biết tại sao ta chọn ngươi không? Bởi vì ngươi có dã tâm.” Thứ mà Kỳ Nhiễm muốn chính là thần thú có cùng mục tiêu với cô, dám tranh, không sợ.

Nếu đã chọn thần thú, lập khế ước, thì phải một lòng.

[Sau này gọi ta Kỳ Nhiễm là được, không cần làm mấy thứ hư ảo kia, ta không thích.]

Tiểu Thái vội vàng gật đầu, gật đầu xong phát hiện cô không nhìn thấy, vì vậy ngữ khí cực kỳ vui sướиɠ, [Được được! Kỳ Nhiễm!]

Không biết đã qua bao lâu, không biết đã thay khăn lạnh bao nhiêu lần, đến khi Kỳ Nhiễm sờ lại, nhiệt độ của Giang Thời Tự cuối cùng cũng hạ xuống.

Kỳ Nhiễm mệt mỏi ngã xuống sô pha, thì thào tự nói, mê hoặc chính mình, “Phàm là người thành đại sự, tất phải chịu khổ, mệt nhọc gân cốt trước…”

Tiểu Thái bị chọc cho dở khóc dở cười, thì ra lời đồn cũng không chính xác như vậy, Thượng thần cũng có một mặt đáng yêu mà.

Kỳ Nhiễm đứng dậy, đi tới bên cạnh Giang Thời Tự rồi dừng lại, đắp chăn lên cho hắn.

Đây chính là chìa khóa để nàng đến thế giới tiếp theo, không thể xảy ra sai lầm.

Đột nhiên, Giang Thời Tự giơ tay lên, nắm chặt cổ tay non mịn của Kỳ Nhiễm, làn da của cô vốn trắng nõn, bị nắm chặt như vậy, trực tiếp đỏ ửng một vòng.