Huynh Đệ, Cậu Thơm Quá! Nhật Ký Sinh Tồn Trong Trường Nam Sinh

Chương 19: Không ai đánh tôi, là tôi tự ngã

Lúc này, Hứa Hạo đầy vẻ cầu xin nhìn Phó Hành. Phó Hành đành phải lờ đi khuôn mặt sa sầm của cô, cắn răng gật đầu.

Thấy Phó Hành đã chịu giúp đi lấy đồ, Hứa Hạo cuối cùng cũng nhẹ nhõm. Cô quay đầu đi vào phòng tắm lấy nước, chuẩn bị lau vết bẩn trên người Cố Tích.

Cậu thiếu niên gầy gò bị thương dường như không quen có người tiếp cận quá gần, theo bản năng né tránh chiếc khăn lông xanh mà Hứa Hạo đưa tới: "Tôi tự làm được."

"Được thôi." Cô đưa khăn cho cậu ta.

Chu Vi, Tiếu Vũ và Triển Bằng đứng cách đó một mét, trông hệt như ba vị thần giữ cửa, khoanh tay trước ngực, sắc mặt không mấy thân thiện nhìn chằm chằm vào Cố Tích.

Cậu ta chậm rãi lau sạch lớp bụi bẩn trên người, rồi khẽ cất giọng, gần như không nghe thấy.

"Không phải bọn họ đánh tôi."

Phù...

"Vậy thì tốt quá!" Hứa Hạo thở phào một hơi thật dài.

Tiêu rồi, sao cô lại nói ra suy nghĩ trong lòng chứ???

Vừa dứt lời, cô liền hối hận, nhanh chóng lấy tay bịt miệng lại: "Không đúng, ý tôi là... ừm, ai bắt nạt cậu, cứ nói với tôi, tôi đi mách thầy cô."

Cố Tích tận hưởng sự yên bình hiếm có, chần chừ một lúc mới khẽ lắc đầu: "Không ai đánh tôi, là tôi tự ngã."

"Đúng là phế vật!"

Tiếu Vũ cười khẩy một tiếng, bĩu môi lộ rõ vẻ khinh thường.

Cái tên Cố Tích này, đúng là quá nhát gan.

Nếu đổi lại là cậu, bất kể ai dám động vào Tiếu Vũ, cậu nhất định sẽ khiến đối phương phải trả giá đắt!

Chẳng bao lâu sau, Phó Hành cầm theo hộp thuốc quay lại.

"Trời ơi, Hứa Hạo, may mà cậu không đi! Ký túc xá của Lô Vĩ suýt nữa hun chết tôi luôn, cái mùi đó chậc chậc… còn thối hơn cả chân của Triển Bằng gấp mười lần!"

"Tổ sư, cậu có biết nói chuyện không hả?" Triển Bằng phản đòn ngay bằng một cú đá quét ngang.

Phó Hành cười ha hả rồi nhảy phắt lên lưng Tiếu Vũ để né đòn tấn công của Triển Bằng, mặt đầy vẻ trêu chọc không chút che giấu: "Không tin thì tự qua đó ngửi thử đi."

"Ông đây ăn no rảnh lắm chắc mà đi ngửi chân thối của bọn họ!"

Mấy người đấu khẩu một hồi, sau đó ai nấy cũng tản ra đi rửa mặt.