Chương 1 - Trở về mười năm trước
“Chị Thiến, chị giúp em đặt một vé máy bay đi Mỹ, chuyến gần nhất.”
Hai giờ sáng, Thẩm Sơ Tuyết bước ra từ quán cà phê, sắc mặt có chút mệt mỏi, chiếc cúp Kim Kê mà cô khoa trương giơ lên mười hai giờ trước đã thản nhiên bị ném sang một bên.
Lông mày Diêu Thiến giật giật, động tác khởi động xe dừng lại: “Mỹ? Lúc này mà đi Mỹ sao?”
Thẩm Sơ Tuyết dường như không nghe ra sự nghi vấn xen lẫn hoài nghi trong giọng điệu của cô ấy, hời hợt đáp lại.
Bây giờ là mùa thu năm 2020, dịch bệnh đang hoành hành ở nước ngoài, mỗi ngày số ca nhiễm tăng lên được xác nhận đều là một vết máu đỏ chói, khiến cho ai ai cũng lo sợ. Ngay lúc này đây, Diêu Thiến làm sao có thể để cô ra nước ngoài được.
“Xảy ra chuyện gì vậy, người mới kia đã nói gì với em à?
Thẩm Sơ Tuyết dừng lại, nhớ lại những lời Hoàng Tĩnh Mỹ nói trong quán cà phê vừa rồi.
“Tôi từng là bạn gái của Tô Trí.”
“Cô đừng tưởng rằng những năm qua anh đều chưa từng yêu đương nhé? Anh có sâu đậm đến đâu, cũng vẫn là đàn ông, chẳng lẽ cô nghĩ anh sẽ giữ thân như ngọc vì cô sao? Thẩm Sơ Tuyết, cô không ngây thơ đến như vậy chứ?"
“Chúng tôi suýt chút nữa đã kết hôn rồi, nhưng tiếc là dì qua đời, anh không thể chịu nổi đả kích, ra nước ngoài học chuyên sâu rồi.”
“Cô không tin sao? Vậy hãy nhìn cái này.”
Đó là một tấm ảnh cưới.
Mười năm trôi qua, cô không ngờ lại thông qua cách này nhìn thấy dáng vẻ sau này của Tô Trí. Thiếu niên dịu dàng đó, thì ra đường nét trên khuôn mặt cũng đã trở nên sắc sảo, hoàn toàn ra dáng một người đàn ông trưởng thành.
Trong cuộc trò chuyện ngày hôm nay, cô là nữ diễn viên đoạt ba giải thưởng lớn, đối diện là một người mới mới bước chân vào làng giải trí, nhưng vì tấm ảnh cưới này, cô đã hoàn toàn thua cuộc.
Thẩm Sơ Tuyết dựa lưng vào ghế, cúi đầu xuống như không thể chịu nổi gánh nặng, làm lộ ra đôi vai và chiếc cổ mảnh khảnh. Cô vuốt ve chiếc điện thoại, trầm giọng nói: “Chị Thiến, em muốn đi Mỹ.”
Diêu Thiến hiếm khi thấy cô trông buồn bã đến vậy, chưa kể hôm nay cô vừa giành được chiếc cúp Kim Kê mà cô hằng mong ước, ba tiếng trước cô còn vui vẻ bước ra khỏi tiệc mừng chiến thắng, đến quán hẹn với người mới này, nghe nói nói họ từng là đồng đội trong đội tuyển cấp tỉnh.
Xem ra vấn đề nằm ở người mới này.
“Bây giờ mà ra nước ngoài, lúc quay về sẽ phải cách ly, sẽ không kịp chương trình ghi hình trong một tuần, chúng ta không thể đắc tội với bên đó được.” Diêu Thiến khởi động xe, nói một cách chậm rãi, nhưng không để chỗ cho sự phản bác: “Trong khoảng thời gian này em cũng mệt rồi, nghỉ ngơi hai ngày đi, chọn kịch bản mới, cố gắng đóng một bộ phim đình đám khác, củng cố địa vị.”
Thẩm Sơ Tuyết không nói gì, nằm xuống ghế sau, đeo tai nghe nghe sách nói, nhưng tâm trí đã bay đi rất xa.