Mỹ Nhân Ngốc Nghếch Tuyệt Không Nhận Mệnh!

Chương 11

Nhiều năm như vậy, Tô Tiệm còn ở đó nên không ai dám nhòm ngó gì đến mớ tài sản đó của Tô Lan Chỉ cả. Nhưng hiện tại, Tô Tiệm đã đi huyện thành rồi.

Trận lũ lụt kia trước mắt thì còn lâu mới giải quyết xong.

Tô Kính Đông biết muội muội của mình có tính cách khá ngây thơ, nếu có thể thừa dịp này bán nàng đi thì hắn ta vừa có thể có được một khoản tiền, mà phần tài sản kếch xù vô chủ kia chẳng phải sẽ thuộc về nhà họ Tô luôn hay sao?

Đồ của Tô gia, thì chính là của hắn ta rồi.

Khi ý nghĩ này xuất hiện, Tô Kính Đông có chút do dự, dù sao thì Tô Lan Chỉ cũng là muội muội ruột của hắn ta.

Nhưng thủ đoạn của Lưu Đao Ba quá tàn nhẫn, hơn nữa hắn ta quyết không thể để phụ thân biết mình đã gây ra một cái họa lớn như vậy được, nếu không thì hắn ta sẽ xong đời mất.

Chỉ cần trả xong hết tiền thì hắn ta nhất định sẽ làm lại từ đầu, không bao giờ đánh bạc nữa. Hắn ta chính là hương hỏa của Tô gia, cho nên có hy sinh muội muội cũng là điều tất nhiên mà thôi.

Tô Kính Đông càng nghĩ thì càng cảm đúng lý hợp tình. Chỉ cần nghĩ đến việc có thể trả được hết số nợ cờ bạc kia, hắn ta đã kích động đến mức cả đêm ngủ không được rồi.

Ngày thứ hai, Tô Kính Đông đến Ngọc Tú viện của Tô Lan Chỉ, còn cầm theo một cái l*иg, bên trong nhốt một con chim khách đen tuyền.

Phong Nhi hành lễ với Tô Kính Đông: "Đại công tử."

Tô Kính Đông hỏi: "Nghe nói Chỉ tỷ nhi bị ngã, thế nào rồi?"

Phong Nhi: "Lang trung nói là không sao ạ."

Nếu muốn Phong Nhi nói thì - Tô Lan Chỉ ăn ngon ngủ tốt, không hề giống bị thương chút nào.

Khi Tô Kính Đông vào trong phòng, Tô Lan Chỉ đang ngồi trên giường dùng trà. Trên trán nàng có quấn một vòng băng gạc, càng làm nổi bật khuôn mặt hoa nhường nguyệt thẹn kia của nàng.

Thần sắc nàng lãnh đạm mà chào hỏi hắn ta: "Đại ca."

Tô Kính Đông vội cười nói: "Muội muội, ta mang đến cho muội một thứ để giải buồn này."

Con chim khách kêu lên: "Chúc mừng chúc mừng!"

Được nghe chim chóc pha trò, tâm tình vốn u ám từ hôm qua đến giờ của Tô Lan Chỉ mới thoáng khởi sắc hơn một chút.

Vì đại ca này của nàng tuy không phải cùng một mẹ sinh ra, nhưng lại đối xử với nàng rất tốt, cũng thường xuyên tìm một số đồ vật nhỏ thú vị cho nàng.

Sau đó, đại ca sẽ đòi tiền nàng, nhưng nàng không thiếu tiền, cũng không cảm thấy như vậy thì có gì không ổn.

Một đại ca như vậy, sẽ có ác ý với nàng sao?

Trong lòng Tô Lan Chỉ khá nghi ngờ, mới mượn động tác nhận l*иg chim từ tay Tô Kính Đông mà chạm vào ngón tay hắn ta: [Độ ác ý: 400.]

Trang thứ hai: [Tâm sự: Muội muội ngàn vạn lần đừng có phá tướng đấy. Nếu xấu đi rồi thì không dễ bán được giá tốt đâu.]

Tô Lan Chỉ: "..."

*

Mừng đại lễ nên mình giảm giá combo tất cả các truyện đã hoàn do nhà mình làm, mong các bạn ủng hộ nhé. Chương trình sẽ áp dụng hết ngày 4/5 nha