Trò Chơi Sinh Tồn: Bắt Đầu Từ Tảng Đá Ngầm

Chương 8

“Chị gái nhỏ, chị lấy rác để làm gì thế?”

“Tôi chỉ có một cái rác thôi, có thể đổi lấy gỗ của cô không?”

“Bị tâm thần rồi ha ha ha, rác mà cô cũng cần sao, cô lấy để ăn hả?”

“Tôi có một cái túi nilon, cũng coi như là rác, cô có cần không?”

Vân Lạc Hòa: “…”

Cô hết chỗ nói nổi, phải biết nhìn thông tin trước rồi mới thêm bạn bè chứ.

Cô xóa hết toàn bộ những người này.

Nếu người nào kết bạn mà chưa chuẩn bị ghi chú cách thức giao dịch rõ ràng, thì cô sẽ không thêm nữa, lãng phí thời gian.

Nhưng mà, cô vẫn chờ đợi một người thực sự muốn trao đổi với mình.

“Ở chỗ tôi có hai cái rác, áo lông mục và vỏ chai nước khoáng, cô đổi không?”

Hai cái thì hai cái, xem chừng có lẽ hiếm ai có ba cái rác.

Vân Lạc Hòa kết bạn với người này.

“Có thể, anh cho tôi xem với, nếu không có vấn đề thì chúng ta tiến hành trao đổi.”

Dương Miễn: “Hai rác có thể đổi lấy một mảnh gỗ đúng không?”

Đối phương gửi tấm ảnh chụp vật phẩm tới.

Vân Lạc Hòa xem, xác nhận là hai món đồ mà người này nói.

Vân Lạc Hòa: “Ừm, Ok.”

Cô trực tiếp bắt đầu giao dịch, thả một mảnh gỗ lên đó.

Rất nhanh cô đã nhận được hai loại rác mà đối phương gửi đến.

[Tái chế thành công, nhận được cuộn len x2.]

[Tái chế thành công, nhận được nhựa x1.]

Ý tưởng đổi rác đã chết yểu như vậy.

Xem ra không có nhiều người giống như cô, có thể mở được đủ loại rác thải.

Hơn nữa mọi người thấy cô thu nhận rác, trong lòng còn suy đoán có khả năng rác sẽ có tác dụng lớn nào đó, nên mới không chịu bỏ ra đổi lấy một mảnh gỗ của cô.

Suy cho cùng, bây giờ Vân Lạc Hòa không thể lấy ra bất cứ đồ tốt nào để làm giao dịch.

Hơn nữa, nhận được rác rưởi, cô cũng đâu thể đảm bảo nó nhất định sẽ biến thành nguyên liệu thăng cấp.

Nhiệm vụ quan trọng bây giờ của cô chính là mau chóng thăng cấp.

Hay là trực tiếp lấy đồ vật mà mọi người yêu cầu để đổi lấy nguyên liệu thăng cấp.

Vân Lạc Hòa ngẫm nghĩ, trong tay cô bây giờ chỉ có mỗi chai nước khoáng kia là có thể đem đi trao đổi được thôi.

Ba lít nước khoáng, cô tiết kiệm một chút thì có thể uống được hai ba ngày, mang một chai đổi lấy nguyên liệu thăng cấp, hẳn là cũng có thể.

Chẳng qua, một chai nước khoáng xem chừng không thể đổi được nhiều đá biển và mảnh gỗ như thế.

Lúc này mặt trời đã xuống núi, nhiệt độ giảm đi rất nhiều.

Cô liếc mắt nhìn màn hình sáng.

Bảy giờ tối, 12℃.

Chờ đến ban đêm, nhiệt độ có lẽ sẽ còn thấp hơn.

Lúc cô đến, trên người chỉ mặc mỗi một chiếc áo, bây giờ đã cảm thấy hơi lạnh, gió thổi vù vù vào cơ thể, nếu buổi tối không có đồ mặc thêm, nhất định sẽ cảm lạnh.

Cũng may Vân Lạc Hòa có một tấm vải bông, đắp tấm vải bông 1m x 1m5 lên trên người cũng ấm hơn rất nhiều.

Trời chậm rãi chuyển sang màu đen, gió trên mặt biển càng lớn hơn, thổi vù vù, sóng biển xô vào tảng đá ngầm tạo ra tiếng vang.

Trên đá ngầm lại không có đèn, mọi người chỉ có thể chờ đợi trong bóng tối, hơn nữa tiếng sóng biển còn u ám đến đáng sợ.

Vân Lạc Hòa có thể cảm nhận được nước đang dâng lên, nước biển đã cao hơn một chút, hoặc là đá ngầm đã thấp xuống một chút, nước biển bắn tung tóe lên trên người.

Buổi tối lạnh như vậy, nếu quần áo mà ướt, nhất định sẽ cảm lạnh.

Lúc này kênh trò chuyện đã có người than thở.